Anh đề nghị chúng tôi có con để ép cưới, tôi không đồng ý vì mẹ anh đã không ưng tôi thì làm vậy chỉ càng bị khinh ghét. Tôi nói muốn dừng lại, anh cho là tôi cạn nghĩa cạn tình.
Tôi 25 tuổi, quen bạn gái kém một tuổi gần 3 năm, cả hai có nhiều kỷ niệm vui buồn. Những lần cãi vã thì nguyên nhân là do cô ấy còn vô tư, vô tâm và không biết đối nhân xử thế.
Vài tháng trước, anh cầu hôn tôi sau 4 năm yêu nhau bằng nhẫn kim cương trong chuyến du lịch lãng mạn. Vì quá cảm động nên tôi đồng ý. Giờ lo chuyện đám cưới tôi lại vô cùng băn khoăn.
Tôi 31 tuổi, đã có bạn gái. Tôi có công việc nhà nước ổn định nhưng tình duyên rất trắc trở. Gia đình chúng tôi đã biết nhau từ lâu, cứ nghĩ mọi việc êm xuôi, nào ngờ...
Tôi và em từng có gia đình rồi tan vỡ. Tình cờ chúng tôi gặp tại phòng tập gym, quen và yêu nhau. Khi yêu em, tôi tưởng như cả bầu trời phía trước tràn đầy hy vọng,
Tôi 28 tuổi, mối tình đầu kéo dài 6 năm, là người gần nhà. Vì một số lý do chúng tôi đã chia tay được 2 năm, khi đó cả hai vẫn yêu nhau rất nhiều.
Người yêu cũ cũng là mối tình đầu của tôi vừa cưới vợ, chia tay nhau nhưng dường như tôi chưa bao giờ quên anh.
Tôi 27 tuổi, sinh ra trong gia đình nghèo, có cuộc sống khá ổn cho đến cách đây một năm. Bạn gái bỏ đi khi hai đứa đã bàn chuyện kết hôn, để lại tôi với vô vàn kế hoạch đổ vỡ sau 5 năm yêu.
Tôi 26 tuổi, công việc ổn định, thu nhập đủ sống ở huyện miền núi. Tôi quen em khi đi ăn ở quán ăn nhà em. Trước khi đến với tôi, em yêu bạn học cùng cấp 3.
Tôi và người yêu quen nhau hơn một năm nay, nhà tôi cách nhà anh 150 km, vì yêu nên tôi chuyển lên gần nhà anh sinh sống và làm việc.
Tôi 21 tuổi, quen bạn trai cùng tuổi, yêu gần 2 năm, giờ tôi cảm thấy căm ghét và muốn chia tay bạn dù tình cảm vẫn còn.
Tôi 24 tuổi, bạn trai kém 3 tuổi, bạn đang là sinh viên đại học năm cuối. Chúng tôi quen nhau 5 năm qua mạng, yêu xa 2 năm rồi 3 năm sau mới ở gần do bạn lên học đại học.
Giận tôi 3 tuần không liên lạc mà cô ấy đã tranh thủ cưới chồng. Lý do chúng tôi giận cũng vì chưa thống nhất và chiều theo ý của cô ấy về nơi ở sau khi cưới.
Cách đây tầm 2 tháng tôi chia tay người yêu hơn 6 năm. Tôi đã vạch ra bao dự định về tương lai hai đứa, thế mà đùng cái anh bảo hết thương tôi.
Tôi 29 tuổi, anh 32 tuổi, chúng tôi quen nhau 7 năm, nhưng sự thật thời gian đó với tôi không phải là tình yêu thật sự, nó xuất phát từ lòng thương hại, tình nghĩa thì đúng hơn.
Chúng tôi đến với nhau từ khi còn học cấp 3, em là tình đầu của tôi. Em là nhân viên kinh doanh, xinh đẹp, có tài ăn nói, mọi người quý mến, hầu như lúc nào cũng có người theo đuổi.
Tôi và em quen nhau được 2 năm. Em còn đi học, tôi đã đi làm nhưng chưa ổn định lắm. Em luôn bị gia đình, bạn bè khuyên không nên quen tôi vì nhà tôi nghèo, nhà em rất giàu có.
Tôi 29 tuổi, công việc ổn định, có bạn gái và xác định tiến tới hôn nhân. Cuộc sống của tôi khá an toàn, ít khi phiêu lưu. Bạn gái kém tôi 4 tuổi, trẻ đẹp, hơi trẻ con.
Tôi 26 tuổi, quen và yêu một anh cùng công ty gần hai năm. Làm chung nhưng chúng tôi không bị khó xử trong công việc vì hai bộ phận cách xa nhau, hầu như không đụng mặt.
Tôi 28 tuổi, giờ chẳng biết mình vui hay buồn. Kể cả khi anh nồng nhiệt, đối xử tốt với tôi mà tôi vẫn bị ám ảnh chuyện anh với người cũ.