Tôi và em gặp nhau, đến với nhau bằng một cách mà tôi không thể ngờ được và cũng chưa tìm được cách nào để quên đi.
Tôi là nữ, sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, từng du học, sau đó trở về Việt Nam vì không muốn xa ba má và bà nội. Cuộc sống trước kia của tôi khá bình thường như bao cô gái khác.
Bạn trai tôi là con trai út trong gia đình kinh tế khá, 3 người con đều được du học châu Âu, hai chị lớn thành đạt và có gia đình, còn anh 30 tuổi ở lại với mẹ.
Tôi 24 tuổi, nhân viên văn phòng, công việc khá ổn. Anh tuy không đẹp trai, không giàu có nhưng thật lòng. Tôi cảm động và nhận lời làm bạn gái anh. Chúng tôi quen hai năm, dự định sang năm cưới.
Tôi 30 tuổi, dân miền Tây, làm kế toán, tính tình khá hòa đồng, tự lập, biết nghĩ cho người khác, gia đình tôi rất bình thường, thu nhập chính từ vườn dừa, chỉ có tôi và mẹ.
Tôi và anh yêu nhau 4 năm trước khi quyết định về chung một nhà. Anh rất tốt, luôn chiều chuộng, chăm sóc tôi, được lòng ba mẹ và họ hàng tôi. Duy chỉ có một điều làm tôi suy nghĩ, anh không còn tin tưởng tôi.
Tôi 28 tuổi, bạn trai 33 tuổi, hai đứa yêu 5 năm. Suốt thời gian đó cả hai thường cãi nhau bởi những lý do rất nhỏ nhặt. Có thời gian ngày nào gặp nhau cũng cãi, khiến cả hai rất mệt mỏi.
Tôi 33 tuổi, là công nhân kỹ thuật, có lẽ do ngành nghề với tính tình hơi khô khan nên từng ấy năm tình cảm cứ lận đận, chẳng làm quen được với ai.
Tôi 28 tuổi; anh hơn tôi 4 tuổi, từng đổ vỡ một lần. Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của một người họ hàng.
Tôi 34 tuổi, xuất thân trong gia đình gia giáo nhưng do là con trai một nên được nuông chiều, chỉ làm những điều mình thích.
Gần đây tôi thấy rất mệt mỏi vì vợ sắp cưới rất cá tính, lại khó tính, nhiều tính cần sửa vẫn không thay đổi, thậm chí có lúc không kiềm chế em còn tát vào mặt tôi.
Tôi và bạn gái quen được 3 năm, dự định qua Tết làm đám cưới nhỏ, đủ trong khả năng của tôi. Ngày hạnh phúc đơn giản ấy đã không đến được.
Tôi là tác giả bài: "Nhà bạn trai tràn ngập hình ảnh vợ cũ". Cuộc sống của tôi dần cân bằng, gần hết cảm giác đau khổ, chơi vơi, hụt hẫng.
Sau nhiều lần đòi lại số tiền từ người cũ tôi vẫn không thành công. Cô ấy cho rằng số tiền này là tình phí bù đắp tuổi thanh xuân.
Tôi 32 tuổi, chồng cùng tuổi, có hai con đủ nếp tẻ 7 tuổi và 4 tuổi. Chúng tôi đều làm việc văn phòng, mức lương khá ổn, tổng gần 100 triệu mỗi tháng.
Tôi 28 tuổi, anh 29 tuổi, yêu 9 năm, chia tay được một năm. Chuyện tình của tôi lắm trắc trở éo le nhưng vì hai đứa yêu nhau nên vẫn kéo dài như vậy.
Tôi 29 tuổi, bị rơi vào một câu chuyện có lẽ cả đời này chưa bao giờ nghĩ mình lại là nhân vật. Tôi đang bị người yêu cũ đe dọa, uy hiếp tinh thần.
Nếu cưới, nhiều khả năng tôi ở nhà vợ, với mức thu nhập đó và hoàn cảnh gia đình hiện tại tôi không tự tin cưới xin gì được.
Tôi là nữ, độc thân, 29 tuổi, là nhân viên văn phòng. Bạn trai cùng tuổi, là đồng nghiệp. Bạn trai có con trai hơn 4 tuổi, vợ chồng ly thân từ lúc con hơn một tuổi.
Tôi đã có một mối tình rất bình yên, cả hai là đồng nghiệp, quen nhau được vài năm, vài lần đi chơi cùng nhưng đối xử với nhau như anh em.