Chỉ những người thực sự có khả năng chi trả tiền xăng, tiền phí chỗ đậu xe, gửi xe ở công ty mới nuôi nổi ôtô.
Quy hoạch xây dựng hai bên đường Lê Văn Lương và tắc đường Lê Văn Lương là hai vấn đề cần được xem xét tách biệt.
Sự hỗn loạn của các phương tiện cá nhân, mà chủ yếu là xe máy chẳng khác nào những cái 'ung nhọt' cần phải cắt bỏ của giao thông Việt.
Nhiều người nói 'không thể cấm xe máy vì nước ta còn nghèo', nhưng 'nghèo' phải là động lực để thay đổi chứ không phải lý do để thỏa hiệp.
Đường Lê Văn Lương - Tố Hữu thường xuyên quá tải, ùn tắc, nhưng sao lại cho xây dựng nhiều tòa nhà, chung cư cao tầng hai bên như vậy?
Những nhược điểm nhân viên mất lịch sự, chạy ẩu có thể sửa nhanh, muốn xe buýt phát triển thì phải có làn đường riêng.
Thế giới đã trở nên phẳng hơn nhưng cái tầm đa số chúng ta vẫn đang loay hoay ở nhịp hình sin lặn xuống, quanh quẩn với xe máy.
Ở nhiều nước, giá xe rất rẻ, nhưng chi phí sử dụng xe cá nhân lại cực đắt đỏ, trong khi người Việt gần như chỉ tốn mỗi tiền xăng.
Ỏ Việt Nam, cứ nói dẹp vỉa hè là nhiều người than nghèo kể khổ, xây BRT thì bị kêu lãng phí, cấm xe máy cũng bị nói bất tiện...
Cấm xe máy chưa bao giờ là một giải pháp tối ưu cho bài toán giao thông Việt Nam, ôtô cá nhân mới là phương tiện cần hạn chế trước.
Đã có ai lập chương trình giả định rằng nếu vắng bóng xe máy, chỉ còn lại ôtô thì đường phố sẽ thông thoáng?
'Hạ tầng càng không hoàn chỉnh, chúng ta càng phải hạn chế xe cá nhân, khuyến khích sử dụng phương tiện công cộng, thay vì cứ loay hoay bàn lùi'.
Chúng ta cố thử mọi phương án, từ cấm xe máy đến đầu tư phương tiện công cộng, để giải bài toán giao thông đô thị, mà vẫn bế tắc.
Sẽ là rất sai lầm nếu chúng ta cho rằng 'cứ bỏ hết sạch xe máy thì mới phát triển được giao thông công cộng'.
Chừng nào chúng ta vẫn cứ để kinh doanh, buôn bán vỉa hè thiếu quy hoạch, thì câu chuyện cấm xe máy hay ôtô sẽ còn bất khả thi.
Giờ cao điểm, đến ôtô còn không đi được, vậy cớ gì chúng ta lại đòi xe buýt phải chạy phà phà, trong khi không hạn chế xe cá nhân?
Ở các nước văn minh nạn trộm cắp vẫn xảy ra trên xe buýt, và phương tiện không khiến ý thức thay đổi.
Xanh, sạch, đẹp, người dân có ý thức dần văn minh hơn và đặc biệt giảm nạn trộm cướp, là ưu điểm rõ ràng khi cấm xe máy.
Nếu chỉ nói phải cấm xe máy, mà các giải pháp thay thế không phát triển thì điều đó trở thành vô nghĩa, bất khả thi.
Cần một thời gian từ ba đến năm năm hạn chế xe máy ở trung tâm các thành phố lớn để người dân quen dần.