Đúng là gia đình mình không có nhiều tiếng cười đâu, vì con và em bận mải mê cái việc “thăm dò chờ đợi thái độ của người khác” trước khi làm việc của mình. Bọn con không biết chủ động vì bọn con sợ, sợ người khác nhìn mình.
Những người phụ nữ chỉ xoay quanh con cái có nguy cơ mắc các chứng bệnh về tâm thần, bao gồm trầm cảm, cao hơn các chị em có thêm niềm vui từ công việc, một nghiên cứu mới cho biết.
Chào mừng con đến với gia đình ta, một gia đình với khởi đầu bằng những niềm vui mới. Đối với bố dù con là trai hay gái, bố cũng sẽ yêu thương con suốt cả cuộc đời này.
Ốm nghén. Vật vã. Mệt nhừ, tôi bật khóc. Thương cho những đứa trẻ sinh ra không cha, không mẹ. Thương cho những đứa trẻ lớn lên thiếu cha, thiếu mẹ. Ai cũng nói, vì con, mẹ sẽ làm tất cả, vậy xin đừng đập vỡ cái nôi nuôi con lớn thành người.
Một ngày, có người đàn ông lạ hẹn gặp tôi. Ông đưa kết quả xét nghiệm ADN, nói là cha tôi và khẳng định Huyền không phải chị gái, mà chính là mẹ ruột của tôi.
Người phụ nữ mà bạn yêu thương, kính trọng vừa là mẹ vừa là chị gái, đã chịu sự uất ức trong từng ấy năm và phải sống trong im lặng một khoảng thời gian quá dài. Như thế quả thật là quá sức chịu đựng rồi đấy bạn ạ.
> Sau 25 năm phát hiện chị gái là mẹ ruột tôi
Tôi thấy người không may là chị gái - mẹ bạn hiện giờ. Suốt thời gian tuổi trẻ phải chịu nhiều đau khổ, bằng chứng là chị sống âm thầm, ít giao tiếp.
> Sau 25 năm phát hiện chị gái là mẹ ruột tôi
"Chị Huyền" đã phải trả giá và hy sinh gần cuộc đời, một điều chắc chắn rằng rất yêu thương bạn đấy. Trong xã hội này rất nhiều đứa con được sinh ra ngoài ý muốn phải sống lang thang hoặc trong hoàn cảnh, môi trường không tốt.
> Sau 25 năm phát hiện chị gái là mẹ ruột tôi
Không có gì không thể chấp nhận, chỉ là do bản thân mình có muốn hay không thôi. Đừng làm tổn thương người mà bạn thật sự yêu thương và kính trọng, quan trọng hơn đó là người thân duy nhất trên cõi đời này của bạn đó.
> Sau 25 năm phát hiện chị gái là mẹ ruột tôi
Sinh con một mình trong bệnh viện, bố cháu cũng chỉ có thể nhắn tin rằng yêu hai mẹ con và sau này sẽ bù đắp cho hai mẹ con. Nhưng từ đầu cho đến bây giờ mình vẫn luôn xác định sẽ sinh con và nuôi con một mình, không đòi hỏi bất cứ điều gì từ bố của cháu.
> Trăn trở trên hành trình tìm cha cho con
Nhiều năm cùng 2 từ “tự kỷ”, mẹ đã vững vàng hơn, có nhiều bạn bè cùng cảnh ngộ hơn. Dường như mẹ, con và gia đình mình cũng dần quen hơn với nó. Năm nay, mẹ đã không còn khóc nữa.
Mẹ vẫn làm việc, vẫn im lặng trước nỗi đau, vẫn khóc thầm những đêm khi nỗi đau thể xác khuấy gợi lên sự cô độc của một người mẹ đơn thân. Mẹ vẫn khóc trong im lặng như vậy.
Xin cha hãy thôi chửi rủa, đặt chuyện cho mẹ con. Xin cha hãy thôi tổn thương trái tim đã nhiều lần rỉ máu của mẹ. Xin cha hãy để cho con được là chính con, được sống đúng với bản chất của con, đừng để con ra đường mà phải bị người ta chỉ trỏ bàn tán.
Mẹ ao ước được mang con trong lòng, ôm ấp con khi con chào đời. Mẹ sẽ dạy con thật nhiều điều hay ho. Mấy ngày nay mẹ thấy mệt mỏi khủng khiếp, nhất là đôi mắt cứ díp lại buồn ngủ ghê gớm. Mẹ cảm thấy như muốn gục.
Tôi rất tự ti về khả năng làm mẹ của mình. Tôi không muốn làm phép thử trong việc sinh con. Tôi chỉ muốn sống vui vầy hai vợ chồng với nhau.
50 tuổi, đáng lẽ ra mẹ nó phải được nghỉ ngơi rồi chứ. Nhưng vì thương con nên cứ cố mãi cố mãi, rồi mất nơi đất khách quê người, có kịp dặn dò gì cho nó. Cái tối mẹ mất, nó còn đi đá bóng đấy chứ, nó có biết mẹ mất đâu.
Con bây giờ đã không còn ích kỷ, trẻ con nữa. Con nghĩ tốt nhất nên tìm người đàn ông thay thế cha, có thể cho mẹ cảm nhận tình yêu và rất yêu thương mẹ. Mẹ sẽ hạnh phúc, vui vẻ mỗi ngày, sống lâu hơn để con được ở bên mẹ nhiều hơn.
Những khi con đau ốm hoặc tôi gặp những khó khăn trong công việc, hoặc cả hai vấn đề trên thì người bố chính là một phần chia sẻ. Chị cứ tưởng tượng rằng con ốm thì phải thức cả đêm mà sáng hôm sau vẫn phải đi làm thì có thể chịu được bao lâu.
Ông trời thật bất công, tại sao bệnh tật lại giáng xuống những người nghèo như chúng tôi, khi miếng ăn còn phải lo chạy hằng ngày. Tôi đưa cháu đi khám nhiều nơi, người ta bảo cháu bị chậm phát triển, một khiếm khuyết về não không thể chữa trị được.
Nỗi lo của mẹ vẫn còn đó khi hai cậu con trai vẫn chưa yên bề gia thất. Con vẫn biết đó là nỗi lo lắng nhất của mẹ bây giờ, bởi mẹ nói đời người ngắn chẳng tày gang, sớm hay muộn ai cũng phải có một gia đình riêng.