Chúng tôi quen nhau không được bao lâu thì phát hiện có quan hệ bà con xa đã qua năm đời. Ngày ngày bên nhau, ba mẹ và gia đình em chấp nhận tôi. Nhưng đau đớn thay khi ba mẹ tôi không chấp nhận em vì hoàn cảnh gia đình em và vì thân thế gia đình em không được tốt.
Gia đình tôi bắt chọn một trong 2, nếu chọn anh thì sau này đừng quay về, nếu chọn gia đình thì không được gặp anh nữa.
Nhà anh bề thế, nhà tôi bình thường, họ tỏ ý không hài lòng về tôi. Anh không công khai yêu tôi, tôi chưa về làm vợ mà đã bị họ hàng anh coi thường.
Một phần vì ức chế phía nhà tôi không đồng ý, phần vì chán cảnh sống lầm lũi một mình, phần nữa vì bên kia người ta cũng có thành ý rất tốt, cô ấy dần chán cảnh chờ đợi tôi.
Em đã cố kìm nén cảm xúc nhưng nó cứ đầy lên theo thời gian khiến tim em đau nhói như muốn vỡ tung. Trong mơ em thấy ngôi nhà và những đứa trẻ, có em và anh cùng những tiếng cười đùa vui đầy hạnh phúc.
Cô ấy đang bị áp lực từ gia đình nên muốn chia tay với tôi để thoát ra vòng luẩn quẩn tình cảm và làm tròn chữ hiếu.
Anh không thực sự muốn tiến xa hơn nữa, chúng tôi nói chuyện thẳng thắn với nhau, anh bảo yêu nhưng không cưới dù tôi biết anh yêu chân thật. Anh đã phải suy nghĩ rất nhiều nhưng không dám bỏ ngoài tai tất cả để đến với tôi.
Anh là chỗ dựa vững chắc, luôn yêu thương, chở che, giúp tôi vượt qua những định kiến dù là khó khăn nhất. Anh chứng minh tôi có thể là nàng dâu thảo, biết chăm sóc gia đình và hiếu thuận với cha mẹ.
Vì yêu anh, tôi lận đận lên Hà Nội học đại học để trở về như mẹ anh muốn, nhưng thi thoảng gia đình lại thúc ép anh cưới vợ. Liệu mọi cố gắng của tôi sẽ có kết quả?
Sự lo lắng của em lớn dần khi hàng ngày nhìn thấy khuôn mặt gầy gò hốc hác không còn sức sống của anh ta. Em cảm thấy có lỗi với tôi khi đã yêu mà vẫn lo lắng cho người đó.
Gia đình em chỉ có hai mẹ con nương tựa nhau, em vẫn còn đi học, được mẹ đặt hết niềm tin, em cũng cố gắng để mẹ không thất vọng. Tuy nhiên, gia đình anh không ai hiểu, gây nhiều áp lực.
Hằng hà sa số lý do được đưa ra: bạn tôi là người Hoa, văn hóa hai gia đình khác biệt, tuổi tác không hợp, làm dâu xa xứ tôi sẽ cực khổ, tài chính của bạn trai tôi không đủ cho cuộc sống vợ chồng sau này.
Người ta nói cứng quá sẽ gẫy, hai đứa quyết định sẽ theo cả hai bên và con chúng tôi cũng thế nhưng bố mẹ hai bên không ai đồng ý. Chọn người yêu thì mất gia đình, chọn gia đình thì mất người yêu.
Ba mẹ đều biết những sai lầm trong quá khứ, những tật xấu từ nhỏ cũng như việc học hành không ra gì của anh. Họ cho là anh đang dụ dỗ em, dụ dỗ được rồi sẽ dần dần bỏ rơi.
Gia đình anh không phản đối ra mặt nhưng ép anh chia tay tôi vì khả năng sinh con ở tuổi tôi thấp. Người tôi lại nhỏ, không cao, không xinh đẹp, trong khi anh đẹp trai, con út, công việc tốt, đang định học tiến sĩ.
Tôi đi tu nghiệp 3 năm mới trở về, lúc đó chị 38 tuổi, liệu có thể sinh con cho tôi nữa không? Tôi cũng như bao người khác rất muốn có con, có một gia đình bình thường, không mơ ước gì nhiều.
Cô ấy thừa nhận thời phổ thông đã yêu 4 người, trong đó có một người là lesbian. Với mỗi người cô ấy đã quan hệ nhiều lần.
Mẹ anh nói hãy yêu đứa con gái nào có nhà ở Hà Nội sau còn được nhờ. Mặc dù chị dâu anh được mẹ giới thiệu nhưng vẫn là gái tỉnh nên mẹ không hẳn vừa lòng. Giờ đến lượt anh, hãy làm tròn bổn phận.
Một ngày chị bảo dừng lại, tình cảm này không có kết quả tốt đẹp. Chị không thể vượt qua mọi rào cản của xã hội và gia đình, không muốn làm đứa con bất hiếu.
Chúng tôi không tìm hiểu kỹ lưỡng những phong tục cưới trước mà đã quyết định có con nên giờ gia đình tôi kiên quyết không chịu rước dâu, chỉ làm đám cưới tại nhà thôi.