Đọc bài: "Bạn trai nói bóc bánh trả tiền là chuyện bình thường", xin chia sẻ với tác giả về bạn trai cũ của tôi.
Tôi 20 tuổi, sinh viên năm ba đại học, gia đình thuộc dạng khá giả ở quê, vừa phát hiện bố có người khác.
Tôi và chồng lấy nhau được 22 năm, có hai cô con gái, giờ tôi biết anh qua lại với người đàn bà khác.
Chồng hơn tôi một tuổi, quen qua mai mối, tìm hiểu và cưới khá nhanh vì tôi đến tuổi lập gia đình, anh bị bố mẹ giục nhiều.
Chúng tôi là vợ chồng được 17 năm, có ba con chung: 16 tuổi, 10 tuổi và bốn tuổi.
Bố tôi ngoài 50 tuổi; trong mắt chị em tôi, bố luôn mẫu mực, phong độ và thành đạt, là người đàn ông của gia đình.
Gần đây, trong một lần đi siêu thị, tôi vô tình gặp lại người yêu cũ, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, thân mật.
Hồi trẻ, tôi gặp hai người thương mà phải kiềm lòng vì biết đi với họ cũng chẳng được gì.
Tôi là tác giả bài: "Trả đũa tình xưa", mới đây tôi có cuộc nói chuyện với vợ sắp cưới của người cũ.
Tôi và sếp làm với nhau thời gian khá dài, từ khi công ty mới thành lập đã cùng trải qua nhiều khó khăn, có thành tựu ở đó.
Tôi 29 tuổi, yêu anh bốn năm rồi kết hôn được bốn tháng; gần đây tôi phát hiện anh vẫn qua lại với người cũ bốn năm rồi.
Năm năm trước tôi gặp và quen anh, anh không mất nhiều thời gian tán tỉnh và có được tôi.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 17 năm, có hai con gái ngoan, học giỏi, kinh tế gia đình bình thường.
Tôi và chồng đều gần 50 tuổi, yêu từ thời sinh viên rồi cưới, có hai con, con trai học đại học và con gái học cấp hai.
Gần đây trang cá nhân của tôi toàn hiện mấy anh bạn cùng tuổi thời xưa, vào nhắn tin muốn kết nối hẹn hò lại sau bao năm không gặp.
Tôi quen anh lúc 20 tuổi và anh 27 tuổi; thời gian đó chúng tôi tranh cãi, mâu thuẫn nhiều.
Tôi là người vợ trong bài: "Tâm sự của người đàn ông từng có vợ lẫn bồ", xin chia sẻ với các bạn cảm nhận của tôi.
Chồng tôi có người phụ nữ khác, theo tôi biết họ đi chơi nhiều lần nhưng vẫn chưa vượt quá giới hạn.
Gần đây vợ trông vui vẻ, yêu đời, hết than trầm cảm, chẳng bù mỗi mùa đông trước là vợ ủ rũ, không có năng lượng và tinh thần.
Bố mất khi tôi học lớp bảy, giờ đã năm năm rồi; tôi biết từ khi bố mất, mẹ là người cô đơn nhất.