Chúng tôi ra sức khuyên can, mẹ khóc không biết bao lần, còn bố tuyên bố từ mặt, không có con như chị.
Những lời tán tỉnh, đong đưa đều cùng một cách mà cô ấy tán tôi lúc trước khi cưới.
Tôi không thể tin được là anh muốn tôi ngay ở công sở, không chỉ là những nụ hôn mà là sự đòi hỏi về tình dục.
Thật là mệt mỏi, chẳng còn biết anh muốn gì, quan tâm tôi cũng không, yêu thương cũng không, mà lại đòi hỏi từ tôi quá nhiều thứ.
Tôi nửa đùa nửa thật "dạo này đĩ đời ghê, sơn móng tay à". Vợ nói "Ở nhà mẹ anh cũng đĩ à". Nghe xong tôi xưng mày tao.
Trong mắt tôi, cô ấy chịu thương chịu khó, hiền lành tốt bụng, có duyên, dễ mến, sống tình cảm và biết nghĩ cho người khác.
Có nên nói với anh về tất cả những gì chưa nói? Có nên hy vọng rằng chúng tôi sẽ có một cuộc sống bình an nào khác?
Với một người bản tính như em, rất khó để tha thứ cho tôi về vấn đề này, nhưng tôi hoàn toàn không muốn mất em.
Anh né tránh ánh nhìn của em, không đủ lý trí để bước qua nhưng không thể dừng lại.
Anh nói sẽ bỏ qua tất với điều kiện tôi phải chung sống cùng anh suốt đời. Anh dùng mọi cách để ép buộc tôi, kể cả cái chết.
Thực tình tôi rất yêu cô ấy nhưng thật khó để chấp nhận rằng mình đã bị phản bội như thế này.
Những gì tôi đã làm với gia đình anh nay lặp lại với nhà em gái. Tôi nhận ra sự cay đắng, phải chăng nhân quả là đây?
Lần đầu sau khi uống thuốc, tôi đã khóc cả đêm vì hối hận, vì nghĩ biết đâu mình đã từ chối một sinh linh.
Trước khi đi, em còn nói muốn ở cạnh tôi hơn bao giờ hết, nhưng em thay đổi sau một tháng đi về.
Khi biết chuyện này tôi đã rất đau, phải đi khám tim nhưng bác sĩ bảo không làm sao.
Tôi không biết rằng em có một người bạn trai chờ ở phòng trọ, họ lên thăm em và tối ngủ lại.
Tôi nói sẽ tha thứ cho vợ nhưng không đơn giản, đã 4 tháng nhưng nỗi đau vẫn còn day dứt.
Vợ không còn tình cảm nào với tôi, không thể quên được cái chuyện tồi tệ của tôi đã làm hơn một năm trước.
Tôi có thể bỏ qua chuyện anh ngủ với người cũ nhưng làm sao để vượt qua tình yêu mặn nồng của hai người họ mấy tháng qua?
Anh ấy vô tư lắm, đi sang đường còn nép vào em để đọc tin nhắn, lái xe nhưng mắt cứ chăm chăm ngó vào điện thoại.