Chồng em cũng mua hoa và quà, mua nhiều là đằng khác nhưng không phải tặng em mà tặng đồng nghiệp nữ. Ở cơ quan anh ai cũng nhỏ to, chồng em là người tuyệt vời, tâm lý và ga lăng. Em mỉm cười mà trong lòng sao đắng quá.
Chồng tôi là người tốt nhưng sống cùng anh tôi thấy stress và mệt mỏi vô cùng. Anh thường xuyên la mắng mỗi khi tôi làm gì sai, hoặc anh nghĩ là tôi sai. Anh chì chiết và la mắng tôi rất lâu, dùng những từ như ngu, kém...
Vợ chồng là hai người có thể hòa hợp sống với nhau chứ không bao giờ có chuyện người này thay đổi người kia dù là tốt hay xấu. Họ xấu nhưng họ chưa bao giờ nghĩ đó là xấu thì làm sao thay đổi họ được.
> Chiều quá nên vợ sinh hư
Con ốm nên chị Hà cố gắng về sớm đưa cháu đi khám. Vừa bước vào nhà, chị đã nghe bố chồng bảo: “Tao chở nó lên trạm y tế tiêm rồi, uống thuốc thì bao giờ khỏi”. Phát hoảng vì ông tự ý, nhưng chị đành làm thinh.
Việc nội trợ hầu như anh ấy không động đến. Cứ quan điểm anh phải làm việc lớn, việc nội trợ là của đàn bà. Có nói đến là anh bì: em đi đâu có người chở, anh không nhậu nhẹt, cafe, việc nhà không dọn nổi thì để đó.
> Chiều quá nên vợ sinh hư
Chồng làm mà mình không làm được thì mình động viên chồng cho chồng vui, đàn ông hay phụ nữ đều rất thích ca ngợi, đặc biệt là vợ, là mẹ. Cái gì mình làm được thì tranh thủ làm đừng quá ỉ lại cho chồng con.
> Chiều quá nên vợ sinh hư
Anh nên nhờ sự can thiệp, khuyên giải thêm từ những người thân của vợ mình, cha mẹ vợ, anh chị em của vợ và kèm với sự cố gắng của mình thêm thời gian nữa thử xem. Bên cạnh đó anh hãy xin lời khuyên của chuyên gia tư vấn.
> Chiều quá nên vợ sinh hư
Họ hàng, bà con làng xóm ai cũng dèm pha nói tôi thế này thế khác nên bố mẹ thấy nhục nhã, cấm tôi không được đi ra đường, không được tiếp xúc với ai. Bạn bè ở xa đến thăm bố mẹ không thèm tiếp.
> Stress vì phải sống theo ý cha mẹ
Một lần trong cơn nóng giận tôi đã tát cô ấy vì nói cái thai đó không phải của tôi. Tôi thấy mình sai nên đã rất nhiều lần sang gia đình cô ấy xin lỗi nhưng vợ và bố mẹ vợ nói là tôi phải về ở rể mới được, còn không chia tay.
4 năm qua chồng không một chút thay đổi, thậm chí càng trở nên thậm tệ, lúc nào cũng tỏ ra vô tâm không cần biết đến bất cứ việc gì, mỗi tháng về đưa cho vợ vài đồng lương là xong.
Khi tôi muốn gần gũi cô ấy vịn cớ mệt mỏi, buồn ngủ, hẹn ngày hôm sau hoặc trưa hôm sau, rồi lại hôm sau nữa, không khác gì những cặp tình nhân hẹn hò yêu đương đi chơi hay mua sắm.
Mỗi khi cáu giận anh thích ném bỏ mọi thứ, kể cả những thứ mà bố tôi hay chính vợ chồng tôi bỏ mồ hôi, nước mắt ra mới mua được. Còn tôi chỉ được quyền im lặng, khóc và nhìn anh.
Chị biết mẹ suy nhược thần kinh, hay suy nghĩ nhiều nhưng chị lại nói những lời nói khó nghe với mẹ.
Vợ giận nên vừa hết Tết là cô ấy bắt xe buýt đưa con xuống nhà ngoại, đồ đạc của bé và cô ấy vẫn để ở nhà tôi (cô ấy đã thu dọn sẵn).
Nhạc sĩ "Đừng xa em đêm nay" bênh vực nữ thí sinh việc hát không đúng ca từ tác phẩm gốc trong khi đàn chị lại phản đối điều này.
Những đứa em họ không coi tôi là anh, ông bà không coi tôi là cháu. Vì thế tôi không muốn sang đằng nội.
Chúng tôi ly thân đã hai năm do bất đồng quan điểm sống và anh ấy thường mượn cớ say rượu để đánh, xúc phạm tôi cùng bố mẹ.
Em vừa biết tiền vợ chồng tích cóp đã bị rút ra từ lâu. Em hỏi thì vợ nói cho ông bà ngoại vay từ nửa năm trước.
Thay vì làm mẹ bỉm sữa, tôi đi du lịch. Vừa rồi tôi với chồng mới có chuyến du lịch châu Âu hết một năm tiền tiết kiệm.
Vợ nói toàn bộ tiền tôi đưa trước đến giờ đã lập tài khoản tiết kiệm cho con để bé dùng sau này chứ không thèm động tới.