Trải qua hai lần tìm mua nhà, tôi đã lựa chọn được ngôi nhà ưng ý nhưng cũng rút ra nhiều bài học nhớ đời.
Từ một đứa trẻ nông thôn khát khao được đến Hà Nội, tôi không tin rằng giờ đây mình đã có hộ khẩu Thủ đô, có nhà riêng giữa phố thị phồn hoa.
Ngôi nhà không chỉ là tài sản hiện vật mà còn là lời nhắc nhở tôi về sự biết ơn với những người đã bên cạnh giúp đỡ, động viên lúc khó khăn nhất.
Vì thiếu quyết đoán, tôi đã bỏ lỡ không ít cơ hội gia tăng tài sản.
Từ một người không dám lấy vợ vì mặc cảm tài chính, đến nay ở tuổi 33 tôi đã có nhà, có vợ, có con.
Là một người trẻ độc thân sinh năm 1993, đang làm việc trong lĩnh vực marketing, với mức thu nhập cứng 20 triệu đồng một tháng, tôi nhiều lần nghĩ về giấc mơ mua nhà.
Nhìn vợ ốm nghén, ăn không được, chỗ ngủ nghỉ cũng không xong, tôi quyết tâm bằng mọi giá phải mua nhà.
Tốt nghiệp cấp 3, thay vì đi học đại học như bạn bè, tôi ôm ba lô một mình lên Hà Nội kiếm việc làm, mang một giấc mộng đổi đời giữa phố thị phồn hoa.
Sau 5 năm gom góp, được sự ủng hộ của gia đình nhà chồng, tôi đã có thể xây cho mẹ đẻ ngôi nhà mới.
Là người lãng mạn, tôi luôn mơ ước về một ngôi nhà nhỏ xinh ở ngoại ô thành phố với không gian ngập tràn sắc hoa như trong những bộ phim từng xem thuở nhỏ.
Bác sĩ nói do môi trường sống không trong lành, nhiều vi khuẩn, bụi bẩn khiến con bị viêm phổi, nên vợ chồng tôi quyết định mua nhà để gia đình không phải ở trợ.
Sau hơn 5 năm làm shipper, tôi tiết kiệm được khoảng 600 triệu đồng vừa đủ để có thể xây một căn nhà ở quê cho bố mẹ và cả gia đình cùng sinh sống.
Chúng tôi đã quyết định mua nhà chỉ để đổi phong thủy, hy vọng hợp nhà, con sẽ đến.
Từ khi có nhà riêng cuộc sống của vợ chồng tôi thoải mái hơn, tôi thấy may mắn vì lấy được người chồng hiền lành, trách nhiệm và luôn ủng hộ vợ.
Ngôi nhà này không chỉ là niềm mơ ước mà còn là sự liều lĩnh. Tuy nhiên, tôi rút ra bài học rằng, nếu đã có ước mơ thì cần phải thực hiện sớm.
Chồng làm xây dựng, vợ làm kế toán, tài khoản tiết kiệm chỉ có 150 triệu đồng, vợ chồng tôi vẫn quyết định mua căn chung cư ở Hà Nội để ổn định cuộc sống.
Mảnh đất tôi mua khi ấy giá 1,3 tỷ đồng, trong tay chỉ có 200 triệu đồng nhưng tôi vẫn quyết liều, vay mượn thêm để có đất xây nhà.
Ở tuổi 30, tôi chưa chồng cũng không có người yêu nhưng có một công việc mà mình yêu thích và một ngôi nhà xinh đẹp ở Thủ đô.
Nghe có vẻ ngược đời nhưng sau khi tốt nghiệp cao đẳng sư phạm tôi đã tạm gác lại mơ ước nhà giáo, đi làm công nhân để nhanh chóng có tiền sửa lại ngôi nhà cho mẹ.
Vợ chồng tôi mất 10 năm để có thể sở hữu căn chung cư đầu tiên tại TP HCM.