Tôi gần 40 tuổi, công việc ổn định, hạnh phúc bên chồng và con trai nhưng thỉnh thoảng vẫn nhớ về tình đầu hơn 20 năm trước.
Sau một thời gian tìm kiếm, mình tìm được anh chàng vừa đẹp trai lại vừa hoạt động sôi nổi.
Tôi hiểu phải buông bỏ quá khứ, sống tốt với người hiện tại, đấu tranh nội tâm rất mệt mỏi nhưng chưa thể quên người cũ được.
Ngày Phương phát hiện hàng loạt tin nhắn cùng những bức ảnh chồng chụp chung với người yêu cũ, cô như chết lặng.
Gần đây tôi phát hiện chồng vẫn liên lạc với người cũ, thậm chí trong máy tính có hẳn file riêng lưu giữ ảnh ngày xưa yêu nhau của họ.
Tôi cưới được 10 năm, hạnh phúc viên mãn, vừa rồi nhận được tin nhắn của một phụ nữ trên mạng xã hội, chị ấy hơn tôi 10 tuổi.
Khi biết được quá khứ của chồng, tôi thấy cay ở khóe mắt và đau trong lòng, thương cho bản thân và thương cho người con gái kia.
Tôi bỏ mọi thứ cũ khi chuyển sang nhà mới, trừ cái chăn của người cũ để lại tôi vẫn dùng 10 năm nay.
Tôi 23 tuổi, bạn trai cũ hơn bốn tuổi, quen nhau từ khi tôi lên Sài Gòn học năm lớp 11, lúc đó tôi ở với vợ chồng anh trai.
Tôi là tác giả bài: “Chồng và người cũ muốn ôn lại kỷ niệm 15 năm trước”, đọc bình luận của mọi người, tôi suy nghĩ rất nhiều.
MỹTử vong sau khi bị ném xuống từ ban công tầng ba, chuyên gia trị liệu nổi tiếng Amie Harwick 'tự làm chứng' chống lại bạn trai cũ trên tòa qua bức email viết cho chính mình một tháng trước.
Hơn một tuần chia sẻ bài về người cũ, vào Tâm sự đọc nhiều bài về người cũ, tôi muốn nói thêm quan điểm của mình về vấn đề này.
Vợ tôi xinh đẹp hơn em nhiều, ra trường cũng lâu nhưng sao tôi không xóa sạch hết được ký ức?
Tôi và anh yêu nhau khi còn là sinh viên, cả hai chung sở thích văn học, lịch sử, khoa học, đều học chuyên nên tự hào về điều đó.
Tôi 28 tuổi, từng quen hai người, thu nhập tháng của tôi hơn 50 triệu đồng, vừa làm hành chính lẫn ngoài giờ, tài sản lớn tôi chưa có.
Tôi gửi làm cảm ơn đến tác giả bài: "Hồi âm từ người yêu cũ", nhờ đọc bài mà tôi vượt qua ám ảnh tâm lý do chuyện tình cảm.
Tôi vừa tin tình cảm bạn trai cũ dành cho mình là tri kỷ vừa mơ hồ cảm thấy không phải.
Vẻ đượm buồn vẫn trên khuôn mặt anh, anh cảm giác mình tồn tại trên cõi đời này thật vô vị, nỗi nhớ em cứ xen lẫn niềm đau.
Gặp lại anh vào chiều mưa cuối tháng chín, em vẫn nhớ mình quen nhau vào dịp này nhiều năm trước, khi đó anh 47 tuổi, em mới 33.
Mẹ bảo rất thương nhớ ông ta và còn lấy hình của ông ta đặt trên đầu giường ngủ để có thể ngắm nhìn mỗi ngày.