Từ lúc cưới đến giờ, chồng không bao giờ đưa lương cho tôi giữ, mọi chi tiêu phần anh anh lo, phần tôi tôi tự lo.
Chị thứ nhất 60 tuổi vẫn cặm cụi nuôi chồng con. Chị thứ hai uất ức đến mức rối loạn tiền đình, sống ảo giác. Chị thứ ba sau 16 năm đã ôm hận treo cổ.
Tháng 2/2016 anh đã trở về, trên người là bộ quần áo nâu, một túi vải có vài ba bộ quần áo và xin tôi được ở lại cùng với con. Tôi phải làm sao.
Đừng để mất vợ, đánh mất hạnh phúc quý giá ấy. Tớ không muốn cậu phải hối hận và đau khổ một lần nữa, cậu nhé!
Mong anh đừng cố gắng gần gũi em chỉ vì nghĩa vụ và nếu có yêu đương ai khác xin hãy thẳng thắn, thành thật với em.
Tôi không biết lúc nào gia đình mình sẽ phải gánh chịu hậu quả cho gia đình anh trai. Họ cứ ăn chơi thoái mái còn mình phải gánh hậu quả nếu nó đến.
Ngày ấy trong ký ức của anh chỉ có hình ảnh ba mẹ con bước đi trong mưa nhưng với mẹ con tôi là bắt đầu của một chuỗi bi kịch.
Chồng tôi nói rằng anh có sai lầm lớn khi ngoại tình nhưng việc cô phiên dịch có bầu và bầu lớn như vậy quả thật bất ngờ.
Mẹ nói với tôi rằng chịu sống với bố như vậy vì còn nghĩa, vì mẹ chẳng phải "lá ngọc cành vàng" gì, chỉ có thể lấy người như thế thôi.
Mỗi lần bố mẹ cãi nhau, đập phá đồ đạc, mẹ ghét bố lại trút lên tôi những lời sỉ vả như: "Mày là đồ khốn, giống đằng nội nhà mày".
Ông chỉ cưng chiều và coi cháu đích tôn (con anh trai) là số một, rồi nói với tôi: "Đứa thứ nhất là con gái, đứa thứ hai lại con gái nữa là há mồm".
"Mày quen được bạn trai giàu thì phải biết chiều nó, làm gái cho nó để lấy tiền cho tao", đọc tin nhắn xong tôi cảm thấy bà thật đáng sợ.
Ngày chị tôi cưới chồng, cả nhà đưa chị gái về nhà chồng, chỉ có chị hai, chị ba ở nhà, thế là nó nhậu say, bóp cổ hai chị tôi đến gần chết.
Từ nhỏ đến lúc lớn tôi đã cố gắng nhịn nhục và giam mình như những đứa trẻ tự kỷ trong một căn phòng riêng biệt để tránh nghe những tiếng chửi.
Cô ta có thai, không biết là con của chồng cô ta hay chồng tôi, có cả ảnh cô ta có bầu ngồi sát vào chồng tôi, anh quàng tay qua eo.
Trái tim tôi dần đóng băng, mất niềm tin vào đàn ông, bề ngoài tươi tỉnh nhưng trong héo úa.
Làng trên xóm dưới đồn ầm là có cô không chồng mang bầu được hai tháng, là con của bố tôi. Bố tôi một mực nói không phải, còn em gái tôi tìm thấy thuốc tăng sinh lực nam trong túi áo bố nên rất có thể chuyện đó có thật.
Anh em, bạn bè luôn bảo tôi nên ly hôn, đó là giải pháp tốt nhất, sống như này chẳng có gì ổn định, đầu óc không thể tập trung cho công việc. Tôi cũng nghĩ như thế nhưng lại thương con, chỉ sợ con thiệt thòi tình cảm.
Tôi nghe lời bố ra tiệm thuốc bắc hỏi, họ bảo không thấy mẹ mua thuốc dưỡng thai, chỉ mua thuốc mát cho những ngày nóng. Tôi hỏi thuốc mát có làm hư thai không, họ bảo có thể nếu kết hợp các thứ hàn lại với nhau.
Có những lúc đi làm về thấy chồng cầm tệp tiền, lát sau đã giở ra khoe vợ là cả nhà có vài trăm nghìn tiêu. Thật lòng tôi càng ngày càng chán chồng,