Đêm xuống, nằm ôm con mà khóc ròng trong tuyệt vọng, tôi ước gì sau giấc ngủ hai mẹ con mãi mãi không bao giờ thức nữa thì hay biết mấy.
Anh trai tôi cưng vợ đến mù quáng, không biết chị sai đúng ra sao nhưng luôn bênh chị, ở nhà trông con để chị đi spa.
Được vài tháng thay đổi, anh lại chơi với bọn xấu, quay lại con đường cũ, lúc nào cũng về khuya, tiền bạc lại nợ nần. Tội cho chị dâu tôi quá.
Đôi lúc chán nản định bỏ lại tất cả nhưng như vậy sẽ khổ nhiều người, tôi sẽ phải đối mặt như thế nào với người thân đây?
Chị cố gắng bao nhiêu năm để chờ ngày này, chị muốn cho ba biết nỗi đau khi bị người mình tin nhất phản bội.
Tôi thắc mắc, nếu chỉ là vay tiền, chuyển tiền thì tại sao vợ phải xóa hết những tin nhắn gửi cho tình cũ? Bất ngờ hơn, ngoài tin nhắn còn có các cuộc gọi thời gian rất dài.
Công ty tôi có anh bạn đồng nghiệp hay bắt chuyện, tỏ ra quan tâm. Tôi cứ nghĩ chỉ nói chuyện cho bớt căng thẳng, thế mà gần đây lại chờ đợi tin nhắn của người đó.
Trong thời gian anh du học, em chồng vì nhớ anh trai mà xin ba mẹ qua đó học cùng anh dù lúc đó chưa tốt nghiệp cấp 3.
Tôi đã đi xét nghiệm máu, kết quả âm tính nhưng lại thấy mình có rất nhiều biểu hiện giống thời kỳ cửa sổ của nhiễm HIV như: đau đầu, buồn nôn, ho dai dẳng.
Những người bị nhiễm HIV rồi mà có con thì cũng nên dừng ở một đứa thôi để tập trung cho nó ăn học, hòa nhập cộng đồng; đẻ nhiều nhìn chúng bị xa lánh tội lắm.
Tôi nhiều lần tìm đến cái chết nhưng không thành vì còn vướng bận con trai. Tôi chết thì con sẽ như thế nào đây, ai chăm sóc, nuôi dạy, lo tiền chữa trị?
Hóa ra trước khi lấy cha thì mẹ đã có bầu mà cha không hề biết, chỉ một thời gian ngắn sau khi cưới mẹ đã sinh anh trai tôi bây giờ.
Là đàn ông với nhau nên tôi hiểu tâm trạng của bạn, rất đau khổ khi chính người vợ đầu ấp tay gối cầm tờ cam kết tài sản riêng cho mình ký.
Mẹ đã dạy rằng muốn có một thứ gì đó tôi phải trả giá mặc dù mẹ không hề nói cụ thể, tôi tự hiểu được khi có điểm 10.
Chị khóc và nói không còn cách nào khác, đời chị coi như hết, chị muốn thành doanh nhân, đi du lịch khắp nơi chứ không lấy chồng. Tôi giận chị nên dọn ra ở riêng.
Cá nhân tôi không ngoại tình, không bạo hành, những lời nói không hay đều được tôi nhận lỗi nhưng cô ấy vẫn giục ly hôn cho nhanh.
Giờ tôi thật sự không còn có thể cố gắng và hy sinh được nữa. 4 lần thai lưu, bao lần trả nợ cho chồng, hy sinh cả sức khỏe và cuộc sống vì anh ấy rồi.
Tôi mới ra trường nên chưa ổn định, bạn gái làm ở thành phố. Giờ hai đứa ở thành phố thì cuộc sống khá khó khăn, còn về quê không biết làm nghề gì vì chưa có nhiều vốn.
Khi con còn nhỏ, lúc cầm dao cắt thịt và rau tôi chỉ muốn cứa cổ mình.
Đôi khi nghĩ mình nên chết đi nhưng lại mọi người đau buồn. Tôi chỉ ước giá mình chưa hề tồn tại trên đời.