Tôi từng lấy chồng "nhà quê", nhưng khác bạn ở một chỗ là chồng cũ của tôi cũng vì vật chất mà bỏ tôi mặc dù khi làm ăn thất bại, tất cả đều do bố mẹ tôi giúp anh trả nợ.
> Có nên tổ chức cưới khi vẫn còn vướng nợ nần?
Từ ngày tôi mua nhà cùng anh, anh bỏ bê không thèm lo lắng. Tiền nhà, tiền hụi, tiền học cho con, anh không để tâm gì cả. Mỗi tuần đến ngày lương anh đều đưa cho tôi thật là ít, rồi kiếm cớ bảo tôi phải đưa lại cho anh xài vì chuyện này chuyện kia.
Chí phí tổng để nuôi một đứa trẻ là con số khủng, khiến nhiều bậc phụ huynh phải toát mồ hôi. Tuy vậy, những khó khăn đó có thể tránh khỏi nếu bạn tránh được 5 chiếc bẫy sau.
Em không biết thật sự lương của vợ bao nhiêu. Em cái gì cũng công khai, minh bạch, lĩnh lương bao nhiêu là đưa vợ hết. Lúc quen nhau em có hỏi thì cô ấy không nói, em nghĩ chắc do ngại. Giờ cưới nhau rồi cũng không nói dù em có hỏi mấy lần.
Anh cho bác vay 10 triệu, lúc làm nhà anh mang tiền về nói bác trả. Tuy nhiên trong một lần say, anh đã lỡ lời rằng hôm nay bác trả tiền mà anh không lấy. Tôi giật mình nhớ lại anh đã cầm tiền bác trả đưa tôi rồi mà.
Tôi luôn có cảm giác rất ngại mỗi khi chồng hỏi nhà tiêu hết bao nhiêu tiền, rồi buông một câu: “Tiêu nhiều thế à”. Hoặc mỗi khi nói đến tiền, anh thường chỉ tính được đã đưa cho vợ bao nhiêu và dường như muốn số tiền đó là bất biến chứ không bị tiêu đi.
Tôi nửa muốn về quê cùng lập nghiệp với vợ và sống cuộc sống đơn giản, nửa muốn ở lại để bên mẹ, để nỗi nhớ mẹ không da diết trong tim. Mẹ lại không chịu về quê vì hiện tại đang sống rất vui vẻ ở thành phố.
Tôi thấy hổ thẹn với lòng mình, với vợ con vì làm chồng, làm cha mà không kiếm đủ tiền nuôi gia đình; bị tâm lý kiếm tiền ít nên áp lực. Tôi cũng cảm nhận được vợ đôi khi buồn về điều đó.
Mình quyết định không mua xe nữa, để dành tiền mua nhà trong năm nay. Khi nói quyết định đó, cô ấy đứng thẳng dậy đi vào nhà vệ sinh một lúc rồi đi ra mở cửa phòng để mình về, không hề nói một lời nào, y như là đuổi mình về vậy.
Lúc yêu, bạn có thể lãng mạn nhưng khi kết hôn cần phải thực tế. Các chuyên gia khuyên trước khi sống chung hai người yêu nhau cần phải làm sáng tỏ mọi nghi ngờ và cho biết mong đợi của nhau.
Vợ tôi là người hoạt bát, năng động, rất chăm lo cho gia đình, rất thích kinh doanh, nhưng hiện tại đang thua lỗ. Đến nay, tất cả nhà cửa, xe cộ và tài sản của tôi đều mất hết, tay trắng, cộng thêm số nợ 5-6 tỷ đồng.
Chúng tôi đang có mâu thuẫn, chỉ nhận 1 cuộc điện thoại từ đối tác nào đấy báo công việc đã xong là cô ấy trở nên bừng sáng, quên hết cuộc cãi cọ. Đang lúc vui mà nhận được tin công việc có trở ngại là cô ấy bắt đầu đắm chìm trong suy tính như không có tôi ở đó.
"Không chịu dành tiền mua sữa cho vợ (vợ mang bầu) mà suốt ngày chạy theo iPhone, xe tay ga. Thế mà, lúc nào anh ta cũng kêu thiếu tiền. Chắc cũng không ít người như thế thời nay? Thật sự tôi cũng không hiểu những con người ấy đang nghĩ gì?".
Thay vì kín đáo một chút thì ông ngoại tôi lại chìa cái phong bì ra đưa cho cô y tá. Thế là bị cô ấy lớn tiếng mắng xối xả và nói: “Sao lại đưa thế này?”, làm ông tôi sợ hãi.
Bố mẹ chồng còn trẻ, kiếm tiền nhiều hơn vợ chồng em, chưa kể các con rất thành đạt, thường gửi tiền về biếu. Mỗi khi chồng em đưa tiền, dù biết thừa kinh tế của hai vợ chồng thế nào nhưng mẹ chồng nhận hết, bất kể là chuyện lớn hay nhỏ, đưa nhiều hay đưa ít.
Tôi ngày càng lún sâu vào nợ nần, đến khi chồng phát hiện có vay lãi anh nói sẽ chia tay vì tôi lừa dối. Tôi nói anh cho cơ hội sửa sai để được bên chồng con nhưng anh nhất định nói phải ly hôn.
Có những giai đoạn tôi đã "thèm tiền" đến mức muốn bỏ việc để kiếm một việc làm lương cao hơn. Thậm chí có lúc tôi điên cuồng muốn tự mình làm kinh doanh để có được mức thu nhập cao hơn.
Từ ngày xảy ra chuyện, chồng coi khinh gia đình mình và không muốn qua lại. Bên cạnh đó, chồng và nhà chồng cũng đang có ý định lấy vợ khác. Mình phải làm sao để giành quyền nuôi con với chồng?
Chúng tôi dự định sẽ mua một căn hộ 3-4 phòng ngủ trong một môi trường tốt, có sân chơi cho trẻ con và không gian cho người già với trị giá khoảng 3,5 tỷ đồng. Nhưng hiện tại có thêm phương án khác khiến chúng tôi đang rất do dự.
“Anh rút tiền của khách nhanh quá đó, làm ăn gian dối vừa thôi”. Sau khi nghe tôi nói, người nhân viên đổ xăng bối rối, không nói tiếng nào.