Nhiều lần em khóc cạn nước mắt, đối với anh những lúc buồn tủi, cô đơn anh thường nghĩ về người yêu cũ. Còn em những lúc như vậy chỉ muốn mình được chết, bởi như thế em không còn gặm nhấm những vết thương lòng bị ăn sâu vào tiềm thức này nữa.
Mỗi lần về quê, cô ta đều gọi điện mời chồng tôi đến chơi. Dù tôi giận dỗi thế nào đi nữa, bằng mọi cách anh vẫn đến gặp cô ta. Những hôm 2 người liên lạc với nhau, chồng tôi gần như không muốn gần gũi vợ, anh tỏ ra mệt mỏi để không phải âu yếm vợ.
Tôi phát hiện vợ ngoại tình với người yêu cũ tại một khách sạn. Qua email tôi bàng hoàng hơn khi biết cô ấy qua lại rất nhiều lần với anh ta, cùng những lời lẽ yêu thương vô bờ bến mà tôi không thường xuyên nhận được từ vợ.
Gần đây, tôi phát hiện chồng thường xuyên nhắn tin và gọi điện cho người yêu cũ (toàn vào lúc 10h đến 11h đêm, toàn bộ nội dung tin nhắn đã xoá đi).
Chồng bảo do anh và người cũ nói chuyện hợp nên mới liên lạc chứ không có gì đi quá giới hạn. Anh cho biết vẫn tiếp tục liên lạc mặc cho em không thích, em không đồng tình.
Trước khi chúng tôi quen nhau, anh đã có một mối tình kéo dài 4 năm nhưng chia tay do gia đình anh không chấp nhận cô gái đó. Khi anh đến với tôi, cô gái đó vẫn đeo bám anh, không chịu chia tay.
Tôi chẳng biết làm thế nào để có thể yêu lại. Người yêu cũ chỉ nhoẻn miệng xoa mái tóc rối của tôi nói "Cảm ơn anh, anh luôn làm em hiểu, luôn cho em sức mạnh để đối mặt khó khăn". Còn người yêu vừa xa mãi là vết thương cắt sâu vào con tim.
Tôi luôn cảm ơn những người xưa của chồng đã từ bỏ để tôi có anh trong cuộc đời. Hãy cho chồng hay vợ bạn biết rằng, tất cả mọi người yêu xưa ấy đều đã từ bỏ nhưng bạn mãi mãi là người ở lại bên cạnh.
Sau một năm chia tay lần 2, tôi đã có người yêu, đang chuẩn bị kế hoạch kết hôn. Gặp lại anh, tôi nhận thấy anh vẫn còn rất yêu, tôi cũng nhận ra mình còn yêu anh.
Minh Anh (25 tuổi) đang trong bước đường cùng - không bạn bè, tiền bạc, không biết đi đâu, về đâu. Cô vừa buộc lòng phải xin nghỉ việc vì bị tung clip đen lên mạng và trang web nội bộ công ty, mà thủ phạm không ai khác là... chính cô.
Em và anh ấy quen nhau gần 2 năm. Trước khi quen em, anh ấy có quen 1 người nhưng do bà con nên không thế đến với nhau. Anh cho em biết tất cả. Em cũng hiểu cho anh nhưng đến nay cô gái ấy vẫn điện thoại, nhắn tin nói nhớ nhung.
Chở ra bến xe, anh luôn hỏi: "Không giữ anh ở lại à?", thậm chí còn đề nghị tôi đi nhà nghỉ. Tôi từ chối thẳng thừng dù khi gặp lại trong lòng cũng còn tình cảm, vẫn có những cử chỉ ngọt ngào, nhưng mọi chuyện chỉ có vậy.
Anh nói sẽ ly dị vợ và muốn sống cùng em. Anh nói nếu không có em anh sẽ không có hạnh phúc và không sống nổi. Anh đang gom góp để mua nhà cho 2 đứa có cuộc sống tốt hơn.
Trong giấc ngủ vợ cũng gọi tên anh ta, chỉ muốn nhìn thấy một lần nữa cho thỏa nỗi nhớ. Sau 20 năm, khi đã hơn nửa đời người, với nỗi nhớ âm ỉ trong lòng suốt chừng ấy thời gian, vợ hét lên: “Anh là người đến sau, được tất cả rồi còn muốn gì nữa”.
Em biết đâu có ngày anh rời xa em với câu “Chị ấy cần anh hơn em, em mạnh mẽ hơn chị ấy, quên anh đi em nhé”. Em đồng ý chia tay, bỏ lại người mình yêu thương nhất.
Anh giải thích với tôi rằng đó là lời chào tạm biệt giữa anh và cô ta. Nhưng sự thật thì hai người vẫn qua lại với nhau.
Mình đã uống rất nhiều bia tại nhà anh và xé bỏ nốt số hình trong lúc đó. Anh nói mình không có quyền đụng vào kỷ niệm của anh, không ai có quyền đòi hỏi vì mình đã sống có lỗi với anh trước kia.
Tôi và chồng vừa kết hôn được 2 tháng. Cách đây một tháng, tôi phát hiện ra kỷ vật của anh và người xưa vẫn được anh giữ lại trong tủ quần áo của mình.
Anh người yêu hơn em 5 tuổi, làm quản lý nhà hàng còn em thì làm nhân viên văn phòng. Anh cao ráo, hình thức rất khá nên nhiều cô gái thích.
Người cũ có lẽ vẫn muốn biết cuộc sống của tôi như thế nào nên thỉnh thoảng điện thoại hỏi thăm, muốn gặp lại nhưng tôi thì không. Tôi không muốn mình lại bị chi phối vì người thật sự không xứng đáng.