Có một chị gọi cho tôi, hỏi có thể giúp chồng chị ấy vào làm công nhân ở công ty tôi? Chị không biết tôi không còn làm ở công ty ấy từ lâu.
Đã đến lúc chúng ta cần nhìn nhận thực tế, trả lại sự công bằng, quan trọng vốn có của đồng tiền và việc làm giàu vốn không hề xấu.
Nếu không có các chính sách thuế theo kiểu 'lấy của nhà giàu chia cho người nghèo', bất công xã hội sẽ ngày một gia tăng.
'Nhà nghèo nhất làng, cao 1m59, suy dinh dưỡng, mắt bị tật... nhưng tôi vẫn vượt qua tất cả để có vợ đẹp, con xinh, xe hơi, nhà lầu'.
Sau một hồi than nghèo, kể khổ trong khi bản thân không công ăn việc làm, bạn tôi đem một mớ quần áo, váy vóc mới mua ra khoe.
Việc tiết kiệm chỉ khiến bạn không nghèo, chứ khó có thể giúp bạn trở nên giàu có.
Nhiều người nghèo do lười lao động nhưng không ít người vì hoàn cảnh đặc biệt, nỗ lực nhiều nhưng chật vật mãi với bài toán cơm, áo, gạo, tiền.
Người anh họ của tôi nhờ trúng thưởng đã thành 'tỷ phú', nhưng quay lại làm người nghèo chỉ sau 7 tháng.
Nếu biết vừa tiết kiệm, vừa kiếm tiền, sẽ giống như chiếc xe đạp vừa có bàn đạp để tiến lên, vừa có phanh khi muốn dừng lại.
Ra trường với tấm bằng trung cấp, sau tám năm, tôi có bằng đại học tại chức, thu nhập tăng năm lần, có nhà, ôtô, bảo hiểm ở tuổi 30.
Sống trong cảnh nghèo khổ, bố mẹ ngày nào cũng đánh chửi nhau, bỏ mặc con cái, tôi tự bươn chải kiếm sống từ bé, lông bông và tự ti.
Trong hôn nhân, giàu chưa chắc đã sướng nhưng nghèo chắc chắn sẽ khổ, mà khổ thì chẳng ai muốn cả.
'Em trai tôi bỏ ngang khi đang học lớp 11, nhất quyết đòi đi làm thợ hồ, rồi nằm hối hận trong cái lán công trình ven đường hoang vu'.
Năm nào tôi cũng nghỉ 41-44 ngày để không vi phạm quy định và bị đuổi học, rồi dành thời gian đó làm thuê, làm mướn, kiếm sống qua ngày.
Nghèo, xấu, quê mùa nên tôi chấp nhận làm trái ngành với lương tháng 2,5 triệu đồng khi mới ra trường, kiên nhẫn tìm cơ hội đổi đời.
Sống hưởng thụ hết mình theo kiểu "nghèo sang chảnh", tôi nhận ra mình chẳng có gì ngoài chút cảm xúc thỏa mãn thoáng qua.
Họ kêu ca, than thở, chê công ty thiếu chuyên nghiệp, sếp bóc lột, đối xử bất công... thay vì tìm cách vươn lên.
Xuất thân từ tận cùng của cái nghèo, tôi nỗ lực học lấy bằng giỏi, lên Sài Gòn kiếm việc nhưng mức lương ra trường vỏn vẹn 5 triệu đồng.
Theo các chuyên gia tâm lý, cảm giác hạnh phúc phụ thuộc vào việc chúng ta nghĩ gì về hoàn cảnh, hơn là về chính bản thân hoàn cảnh đó.
Xuất phát điểm thấp có một lợi thế là sự chịu đựng, ý chí mạnh mẽ mà những người xuất phát điểm cao thường không có hoặc ít có được.