Họ phải đối mặt với mùi hôi thối, bệnh truyền nhiễm, thường xuyên bị kim tiêm, mảnh thủy tinh đâm phải nhưng số tiền kiếm được chỉ đủ mua thức ăn cho gia đình trong ngày.
12h đêm, tàu thuyền sau những chuyến ra khơi chở theo tôm cá cập âu thuyền Thọ Quang (Đà Nẵng) cũng là lúc hàng trăm người nhốn nháo bán mua. Người không có tiền làm vốn đi buôn thì chèo thuyền, gánh, bê cá mưu sinh.
Không tiền để đi buôn từ khi hết cảnh vạn đò, bà Á chọn nghề gánh nước thuê, lấy 1.000 đồng mỗi chuyến nuôi chồng bị tai biến, con ăn học. Nhiều "đồng nghiệp" đã luống tuổi như bà ngày ngày mưu sinh, trang trải cuộc sống cơ cực.
Từng đoạt 10 HC vàng trong các kỳ đại hội thể thao dành cho người khuyết tật, Nhữ Thị Khoa trở về đời thường mưu sinh bằng cách bán bánh mì, hoa quả để nuôi con gái 7 tuổi.
Hình ảnh cụ già 70 tuổi còng lưng với đôi quang gánh trên vai đi khắp các nẻo đường để chào mời khách vãng lai mua chút quà vặt đã thực sự ám ảnh tôi về nỗi bất hạnh, khổ đau của một kiếp người.
Hòa trong dòng người đang nô nức chờ đón giao thừa, nhiều người vẫn tiếp tục phải mưu sinh trong đêm cuối năm, không thể về quê đoàn tụ cùng gia đình trong thời khắc thiêng liêng.
"Mình chả giàu hơn vì mấy đồng tiền từ người tàn tật hay những em học sinh được bố mẹ cho vài đồng uống nước. Mình giúp đỡ người khác cũng là một cách tích đức và sống vui với đời", anh Hùng nói.
Trước đêm đi Đài Loan, nước mắt Dung (27 tuổi, Hòa Bình) ướt đẫm gối. Cuộc trò chuyện với chồng tương lai không đi đến hồi kết, khi anh muốn chị ở lại, chị lại buộc lòng phải ra đi, kiếm thêm ít vốn.
Dù suốt ngày mưu sinh giữa tiết trời như thiêu đốt, trải qua không biết bao nhiêu đám kẹt xe nhưng ông ấy vẫn giữ được sự bình thản và chấp hành đúng luật giao thông.
Nở ra ở sông, cá mòi con bơi ra biển rồi tới tháng ba, chúng lại bơi về để đẻ trứng. Một giờ thả lưới, ngư dân có thể đánh được vài chục kg cá căng bụng trứng.
Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường. Con đường càng rõ, bạn sẽ càng hạnh phúc và thành công.
Sau một ngày học tập ở trường khá vất vả, các em nhỏ ở tuổi này đang nũng nịu cha mẹ, được đi chơi hay dỗ dành để vào bàn học thì những em nhỏ này lại bắt đầu cuộc mưu sinh buổi tối với những gói hàng được sắp sẵn.
Giữa cái nắng gắt gao tháng 7, bà Wang đứng trên tường thành cao, khua lá cờ tổ quốc cỡ lớn, cố cười với những vị khách đang uể oải leo bộ, mồ hôi túa ra trên mặt và đôi mắt nheo lại vì nắng. "Nước lạnh hay bia nhé?", bà mời chào.
Đối với những người dân ven biển quanh năm sống bằng nghề chài lưới, đánh bắt xa bờ, Tết là gánh nặng và nỗi lo thường trực... một cái tết đầm ấm, no đủ trở thành mong muốn cháy bỏng của người dân làng chài.
Tôi cho rằng cuộc giành giật quyền lợi không chỉ xảy ra ở một thành phố, một hồ bơi mà nó đã trở thành nỗi xấu hổ chung của chúng ta, ở mọi lúc, mọi nơi.
Là người giàu nhất trong số các VĐV bơi lội, song Ánh Viên gần như không có nhu cầu gì cho bản thân. Mọi khoản thu nhập, cô đều gửi hết về nhà cho cha mẹ.
Tranh thủ thời gian nghỉ hè, nhiều em ở xã Thạch Bằng (huyện Lộc Hà, Hà Tĩnh) đội nắng ra biển vớt sản vật, đỡ đần cha mẹ.
Thu nhập bấp bênh theo những buổi diễn thời trang, ca nhạc nhỏ, từng bị giật tóc, xô ngã vì kỳ thị, nhiều người chuyển giới ở Hà Nội vẫn kiên nhẫn khẳng định tiếng nói của mình trong công việc và trong xã hội.
Ai cũng cho rằng xe 'ma' gây ô nhiễm môi trường, tai nạn giao thông, mất mỹ quan đô thị. Tuy nhiên, đây chỉ là một trong những nguyên nhân, còn rất nhiều yếu tố khác gây ra tình trạng như thế.
Sau một năm rưỡi vào tù, Trâm Anh không muốn theo nghiệp showbiz như trước - câu chuyện đang thu hút sự quan tâm của cộng đồng.