Tôi ngoài 40 tuổi, có cô con gái đã lớn, gần đây tôi phát hiện chồng ngoại tình. Sau khi việc vỡ lở, anh quay về với gia đình, tôi không còn lòng tin với chồng dù còn yêu.
Tôi cưới chồng gần 6 năm, có con trai hơn 3 tuổi. Từ khi chưa cưới chúng tôi đã không hợp tính, hay cãi nhau, tôi cũng biết tính mẹ anh khó nhưng cứ nghĩ chắc không sao.
Tôi đã trải qua một cuộc tình 7 năm và 13 năm hôn nhân với một người, rồi chia tay vì không thể chịu đựng được tính vũ phu, ham nhậu nhẹt của chồng.
Chị gái tôi gần 30 tuổi, làm công chức nhà nước, có chồng 5 năm và có 2 bé. Anh rể bằng tuổi chị, yêu và cư xử tốt với chị, giờ anh không có việc ổn định.
Từ khi cưới, tôi luôn phải làm hài lòng gia đình chồng. Anh là người chồng tốt, người cha tốt và luôn yêu thương tôi, còn gia đình anh thì không.
Cuộc sống chúng tôi không quá khổ sở nhưng cũng không dư giả. Chồng nghỉ làm trước khi cưới để làm chung với anh chị rồi không thành công nên nghỉ luôn, sau đó anh ở nhà bán hàng online.
Mấy chục năm sống cùng nhau, chồng chưa ngừng đánh đập, mạt sát, xúc phạm tôi nhẫn tâm mỗi khi vợ chồng bất hòa.
Anh tuyên bố sẽ giành nhà, con với tôi, sẽ lên công ty phá cho tôi mất việc, tung tin tôi bồ bịch bỏ chồng.
Tôi rất muốn dừng lại không chơi nữa, nhưng dừng lại thì lấy tiền ở đâu, trong khi lương tôi chỉ có 8 triệu.
Nhiều lúc tôi cũng muốn buông bỏ vì thấy khổ tâm quá, tình cảm với chồng cứ dần nguội lạnh.
Chúng tôi gặp nhau uống nước càng nhiều hơn, lao vào nhau như những con thiêu thân.
Tôi chỉ muốn chồng biết tôi có cảm xúc với người khác, rồi chia tay trong lặng lẽ, không thù hằn gì nhau. Tôi muốn con cái yên ổn.
Tôi lúc nghĩ tiêu cực rằng hy vọng kiếp này hai đứa có nợ để kiếp sau có thể gặp em và chăm em lần nữa.
Tôi nghĩ sau khi cô ta phải trả giá, tôi như trả được một phần mối thù. Còn với chồng, tôi rời bỏ anh là cái giá anh phải trả.
Tôi không thể yêu chồng dù lúc nào cũng khao khát được yêu thương, nghĩ về những nụ hôn nồng cháy và cái ôm yêu thương.
Dạo này tôi cứ hay nằm mơ thấy ác mộng, không đêm nào ngủ ngon.
Anh không chịu đi làm mà còn bạo hành tôi, lười lao động, lúc anh nổi giận nhìn rất sợ.
Tôi thương hai đứa con nên níu kéo anh về với gia đình, anh nói giờ chỉ sống vì con chứ với tôi không còn cảm giác.
Anh và người ấy thường xuyên gặp gỡ, hẹn hò trong giờ làm việc, tại phòng riêng của chồng tôi.
Tôi không điều khiển được bản thân, tâm lý và cuộc sống của mình, đã nghĩ đến việc ly dị chồng để đỡ cảm thấy áp lực.