Em vui vẻ, thoải mái, là cô gái truyền thống pha chút hiện đại, như tách cà phê muối có chút đắng chút ngọt lại hơi mặn nha.
Mình 33 tuổi, sống và làm việc tại Hà Nội, có ngoại hình sáng, chưa từng lập gia đình.
Em 34 tuổi, có cậu con trai chín tuổi, gia đình tuy ấm êm nhưng neo người quá, thiếu bàn tay chăm lo che chở của một người đàn ông.
"Tu trăm năm mới chung thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên vợ chồng", gặp gỡ nhau trong biển người mênh mông, nhất định đều là duyên phận.
Dù mạnh mẽ nhưng em vẫn rất cần một người tử tế, yêu thương để đồng hành.
Mình sinh năm 1989, ở vùng đất nắng gió Nghệ An, đã ly hôn khá lâu và có bé gái 12 tuổi.
Cuộc sống là chặng đường dài, có lẽ đã đến lúc để hai người chúng ta gặp nhau và đi cùng nhau em nhỉ.
Em phải phá lệ làm "cọc đi tìm trâu" vì anh ẩn kỹ quá, mãi chưa thấy đâu làm mọi người sốt ruột.
Em sinh năm 1989, cao 1m50, nặng 45 kg, có ý thức bảo vệ sức khỏe, chăm sóc bản thân nên ngoại hình nhìn chung nhỏ nhắn, ưa nhìn.
Năm mới đến cũng là lúc em 32 tuổi, độ tuổi khi còn đôi mươi không nghĩ mình sẽ vẫn còn trong hội độc thân vui vẻ như vậy.
Em biết trên thế giới này còn rất nhiều người tốt nhưng người tốt dành cho mình là ai, em vẫn chưa biết được, có lẽ là anh chăng?
Đất nước mình có gần trăm triệu người mà sao em chưa gặp được anh vậy?
Đầu xuân năm mới, em mạnh dạn gửi thư lên VnExpress, hy vọng tìm được nửa phù hợp trong năm nay.
Em là mẹ đơn thân của một bé, rất vui nếu anh cũng từng đổ vỡ, giờ tìm một nửa để xây dựng lại gia đình hạnh phúc.
Anh sinh năm 1983, chưa từng kết hôn, ngoại hình không quá nổi trội, chỉ ở tầm trung bình, làm nông và mua bán.
Em làm công việc văn phòng, vui vẻ, có vẻ là người thích nghi với nhiều hoàn cảnh sống khác nhau.
Em sinh năm 1993, sống và làm việc tại TP HCM, chưa từng kết hôn, công việc ổn định, độc lập và tự chủ trong cuộc sống.
Anh có những kỹ năng đủ để chăm sóc tốt cho bản thân và cho em nếu mai này mình về chung nhà.
Gửi người em luôn tìm kiếm, người đồng hành cùng em trên quãng đường còn lại của cuộc đời.
Mỗi ngày trôi qua, anh cảm thấy lòng trống rỗng hơn, một khoảng trống không thể điền vào bằng bất kỳ điều gì.