Người con yêu thương và mong muốn xây dựng tổ ấm gia đình lại là người làm con đau đớn, tạo ra những tình trạng oái oăm nhất đối với con. Sao có thể đối xử ác độc đối với con như vậy khi một thời anh từng đầu gối tay ấp, từng yêu con mặn nồng?
Chồng em tuy có yêu nhưng quá gia trưởng, mang nặng tư tưởng phong kiến nên vợ chồng không thể đi đến điểm chung. Còn tôi ly dị vợ, không ép buộc em phải bỏ chồng, tôi chỉ muốn tự do, không muốn có lỗi với vợ vì cảm thấy khiên cưỡng, gượng gạo khi nói lời yêu thương.
Anh hành hạ, sỉ vả tôi, anh nói cho bạn bè và gia đình tôi biết việc tôi từng bỏ đứa con của anh, từng sống chung với anh. Anh nhắn tin khủng bố, đòi giết, bắt gia đình và bạn bè tôi phải đau khổ từ từ vì những gì tôi gây ra cho anh.
Mẹ em giới thiệu cho một người khác và tìm hiểu người đó. Tôi thật sự rất buồn khi nghe điều này, buồn hơn em lại nghe theo lời mẹ, nói với tôi: “Chúng ta sẽ không đi tới đâu, có lẽ nên dừng lại”.
Em mong anh hạnh phúc vì tình yêu dành cho anh quá lớn. Cũng vì tình yêu ấy em thầm mong anh sẽ không bao giờ quên em cả khi buồn và khi vui.
Gia đình em sống rất khuôn phép, bài bản và gia giáo nên em cũng không thích cách sống của gia đình bạn. mẹ bạn hút thuốc lá, em rất ghét mùi thuốc, quan trọng hơn người hút lại là phụ nữ.
Mọi việc nhà nội xong anh mới về nhà, con cái chỉ thấy mặt bố vào buổi sáng, có khi ngủ dậy trễ không biết tối hôm qua bố có về nhà không nữa. Cơm canh tôi chừa phần thì nguội lạnh.
Các bé luôn nghĩ tôi lợi dụng ba nó để không phải trả tiền nhà. Tuy hoàn cảnh rất khó khăn nhưng chưa bao giờ tôi xin hay lợi dụng anh một nghìn.
Ngày lễ tết tôi chưa bao giờ bắt anh mua quà gì hết, vậy mà 2 đứa con anh đến xúc phạm tôi rất thậm tệ.
Chưa một lần ôm em thật chặt từ phía sau, chưa một lần nắm tay em dẫu chỉ là 5 phút. Mối quan hệ của chúng ta rõ ràng rất trong sáng, nó chỉ là tình cảm của một người con trai dành cho người con gái.
Anh xem thường, khinh miệt gia đình tôi, buông những lời thóa mạ không thương tiếc. Tôi chấp nhận, đánh đổi tất cả miễn rằng vẫn được bên cạnh anh hàng ngày.
Người yêu cũ của anh nói với tôi mọi chuyện: "Chị không muốn ép anh cưới, đứa con này là đứa thứ hai mà anh và chị có với nhau rồi, nhưng bé đầu tiên chị đã bỏ đi. Đứa bé lần này chị sẽ giữ lại, nhưng chị sẽ không kết hôn cùng anh”.
Chúng tôi xích mích, em muốn chia tay, còn tôi bảo trừ khi em yêu người khác, hết tình cảm thì tôi chấp nhận. Ngay lập tức em liên lạc với cậu bạn hồi cấp 3 vẫn tán tỉnh nhưng không có tình cảm, yêu cầu thử yêu nhau một thời gian.
Cho phép em được hạnh phúc với hạnh phúc của anh nhé. Sau bao bộn bề của cuộc sống, em chợt nhận ra rằng tình yêu nhiều khi không nhất thiết phải là ở mãi bên người mình yêu, chỉ cần mình luôn nhớ về họ.
Chúng tôi đang có mâu thuẫn, chỉ nhận 1 cuộc điện thoại từ đối tác nào đấy báo công việc đã xong là cô ấy trở nên bừng sáng, quên hết cuộc cãi cọ. Đang lúc vui mà nhận được tin công việc có trở ngại là cô ấy bắt đầu đắm chìm trong suy tính như không có tôi ở đó.
Mỗi lần chia tay, bạn ấy như phát điên, khóc lóc, ngã qụy, đập đầu vô tường, nhốt em lại, dùng dao tự cứa tay mình. Bạn còn đưa dao kêu em giết bạn ấy đi, chạy xe trên đường thì phóng bạt mạng.
Gần đây nhất, cô ấy lại tiếp tục đánh bạc thua cả mấy trăm triệu. Tới thời điểm này tôi đã nợ khoảng 3 tỉ đồng để trả cho cô ấy. Thực sự, tôi hết đường chạy, chỉ nghĩ quẩn và càng thấy bế tắc.
6 năm chúng tôi sống với nhau như vợ chồng, tôi lo lắng, chăm sóc anh đúng nghĩa một người vợ; anh cũng vậy, rất hạnh phúc và vui vẻ. Anh chia tay vì không muốn tôi tiếp tục đau khổ chờ đợi.
Em từng tự tin, thậm chí cao ngạo là anh sẽ không bao giờ phụ em, tin rằng ai chứ anh sẽ không bao giờ lừa em đâu. Không thể hiểu nổi tại sao con người lại có thể thay đổi tình cảm nhanh đến thế.
Người đàn ông nào cũng có lòng tự trọng, chính tôi đã vô tình làm anh tổn thương, anh sẽ không tha thứ. Anh chưa bao giờ làm tôi khóc nhưng chính tôi đã làm cho anh khóc rất nhiều.
Mỗi lần nóng giận anh mắng chửi tôi là đồ hư hỏng, rằng tôi không đáng với những lời khen ngợi của mọi người. Trái tim tôi tan nát, tôi đã dành thứ quý giá nhất cho anh và nhận lại những câu xúc phạm, xỉ nhục đó.