"Nếu Phương không là của em, cô ấy cũng sẽ không là của ai hết...", Khoát cúi đầu, tay bấu vào thành bàn khi nói về tội ác giết người yêu.
Biết bị chồng phản bội, Mùi mang dao ra chợ thuê mài thật sắc rồi giấu dưới gậm giường, chờ cơ hội "triệt sản" người đàn ông bạc tình.
Được giới thiệu về loại ca nô hiện đại, nếu bị chìm cũng vẫn nổi như phao nên ông Phước yên tâm tổ chức cho anh em đi chơi, không ngờ đó lại là chuyến đi định mệnh. Những ngày qua, ông sống trong "dày vò, ân hận".
Tôi là con rể mà con rể cũng là con người, vậy mà cảm giác gia đình vợ không nghĩ như vậy. Gia đình vợ sống áp đặt gia trưởng, mỗi khi gặp mẹ vợ là tôi bị khủng bố tinh thần.
Tôi thật lo, day dứt, cảm thấy có lỗi với ba mẹ anh vô cùng khi từng hứa sẽ khiến anh sống tốt. Tôi đã kéo anh lên từ tận cùng đau khổ, vậy mà giờ không giữ được lời hứa.
Sau hai lần dại dột bỏ đi giọt máu thiêng liêng mà mình hằng chờ đợi, giờ đây, đêm nào tôi cũng không dám ngủ vì tiếng khóc ai oán của con...
Một bà lão xin chúng tôi tiền ăn tối, trong khi tôi lãnh đạm, thờ ơ thì cậu con trai của tôi lại kéo tay bố: "Bố ơi, cho bà ấy tiền để bà ăn tối đi", trái tim tôi như thắt lại...".
Tôi nhắn tin cho em trên mạng xã hội với những lời lẽ của kẻ vô học. Em đã tắt máy, không nghe điện thoại, không trả lời tôi.
Nhiều người vẫn mang trong mình định kiến rằng phụ nữ chỉ nên quanh quẩn ở xó bếp, vì thế, họ đã hạn chế cơ hội thăng tiến của người bạn đời. Đây là quan niệm hết sức sai lầm và ích kỷ.
Nhớ có lần em lấy cái liềm nung nóng đỏ rực dí vào vai chị, chị kêu thất thanh vì đau, thế nhưng chị chỉ nhìn em đau đáu chứ không mắng mỏ gì.
Thụ án được 2 năm, Quang bỏ trốn vào Nam sống chui nhủi bằng nhiều nghề sau đó cưới vợ, sinh con và được hàng xóm đánh giá hiền hậu, chịu thương chịu khó.
"Khi biết Bo chết, bị cáo rất buồn, chỉ vì phút nông nổi của mình mà gây ra cái chết cho nạn nhân. Bị cáo xin lỗi gia đình bị hại", nam sinh nghẹn ngào trước vành móng ngựa.
Chỉ vì tin lời ngon ngọt của những kẻ buôn người mà một phụ nữ Triều Tiên rơi vào tình cảnh trớ trêu, bị mắc kẹt ở Hàn Quốc, không thể trở về quê hương dù thâm tâm rất mong muốn.
Đôi mắt mờ đục của cụ Lộc thỉnh thoảng lại hướng về vành móng ngựa, nơi con rể của bà đang cúi đầu lặng lẽ.
Dù không phải là người gây tai nạn nhưng tôi vẫn quyết định ở lại và đưa chú xe ôm vào viện. Nghe bác sĩ chẩn đoán chú bị chấn động não mà nước mắt tôi cứ rơi vì vừa sợ, vừa thương...
Đi ngang cửa hàng thời trang, thấy cô bán hàng dùng điện thoại đắt tiền, Anh (18 tuổi) vờ mua hàng rồi dùng dùi cui điện tấn công hòng cướp điện thoại.
Phương rơi nước mắt khi nói lời xin lỗi gia đình 5 nạn nhân tử vong trên cầu Ba Si do anh ta chạy quá tốc độ, giành khách với xe khác.
Trong khi các bạn cùng phòng giam nước mắt lã chã, đêm giao thừa đầu tiên trong trại giam Công an Hà Nội, nghi can vứt xác bệnh nhân Nguyễn Mạnh Tường thì ngược lại bởi "không còn nước mắt để khóc".
Quân đội Hàn Quốc hôm nay đưa ra lời cảnh báo tất cả các hành động khiêu khích trực tiếp từ Triều Tiên sẽ dẫn đế sự sụp đổ của chế độ Bình Nhưỡng.
Người bị thương được tôi cứu năm ấy chính là giáo viên coi thi phòng tôi. Đặc biệt hơn nữa, người gây tai nạn cho cô lại là một người quen của tôi.