Đọc bài: "Chúc thanh mai trúc mã của tôi hạnh phúc bên chồng", xin chia sẻ về tình bạn khác giới của tôi.
Chẳng biết anh có nhớ tôi không, có đặt tôi vào vị trí nào đó trong tim không nhưng anh trong tôi có thể là mãi mãi.
Lúc mới lên đại học, tôi quen một cô bạn kém hai tuổi vì bạn phải học lại. Chúng tôi chơi chung với nhau được nửa năm rồi.
Tôi là gay, một sự thật chẳng tự hào gì. Nhiều khi tôi ước mình là người đàn ông bình thường, quen một cô gái rồi kết hôn, có con và sống hạnh phúc đến cuối đời.
17 tuổi, lần đầu tiên trong đời tớ biết cảm giác rung động trước một người. Khổ nỗi, đó không ai khác lại chính là cậu - người bạn thân mà tớ yêu quý.
Tôi và em học cùng lớp, sinh viên năm cuối một trường đại học tại TP HCM, cùng là con trai, em ít hơn tôi 2 tuổi. Hai chúng tôi là đồng hương ở một tỉnh miền Tây.
Giữa chúng tôi xuất hiện khoảng cách, tuy khá nhỏ nhưng cũng đủ làm tôi buồn. Cô ấy lạnh lùng trước mọi sự quan tâm tôi dành cho, còn tôi vẫn giả vờ như mọi chuyện ổn.
Em với người ấy quen nhau được 3 năm rồi. Hai bọn em xem nhau như bạn thân. Đến một ngày em nhận ra em rất thích cô ấy và muốn cô ấy làm người yêu mình.
Kết hôn với người bạn thân không chỉ giúp bạn luôn tự tin, thoải mái, được là chính mình… mà bạn còn có một cuộc sống thú vị và một cuộc hôn nhân bền vững.