Tôi hơn 30 tuổi, là nữ, nhân viên văn phòng, không thật xinh nhưng được nhận xét là cao ráo, mảnh mai, gợi cảm và chân dài.
Tôi quen em sáu tháng thì kết hôn; trong thời gian tìm hiểu, chúng tôi không đi quá giới hạn.
Bạn trai cũ là người nước ngoài, cả hai từng quen nhau được sáu tháng.
Tôi và anh biết nhau thời sinh viên, thời gian dài sau đó mất liên lạc vì bận học.
Đọc bài: "Luôn ám ảnh vì chuyện vợ không còn trong trắng", xin chia sẻ câu chuyện của tôi, để thấy bạn còn hạnh phúc nhé.
Có một điều khiến bản thân hơi khó chịu và băn khoăn khi đến với anh là chuyện về các cô bạn gái cũ của anh.
Tôi và em quen nhau hai tháng thì tôi phát hiện những chuyện trong quá khứ của em.
Em 22 tuổi, sinh viên năm cuối một trường đại học ở Hà Nội; bạn trai bằng tuổi, yêu được sáu năm.
Tôi tự hỏi tại sao những cô gái mình từng yêu thương rất nhiều, có trách nhiệm với họ mà họ lại đối xử với tôi như thế.
Gửi tác giả bài viết: “Quan hệ trước hôn nhân mất nhiều hơn được”, xin có vài lời chia sẻ với bạn câu chuyện của tôi.
Sau năm năm cố gắng, tôi có những thành tựu nhất định, mọi thứ khác đều ở mức ổn trừ chuyện tình cảm với bạn gái.
Nhiều lần anh úp mở chuyện muốn đi quá giới hạn và đều bị tôi từ chối.
Tôi 45 tuổi, thế hệ tôi vấn đề "trinh tiết" khá quan trọng. Đọc bài: "Nỗi buồn mang tên trinh tiết", tôi xin chia sẻ chút về chuyện của mình.
Nhiều khi tôi ích kỷ, nghĩ nếu hai mối tình trước mình cũng vượt rào thì có lẽ giờ không phải buồn vì "có cho có nhận".
Tôi 22 tuổi, bạn gái 19 tuổi, quen hơn nửa năm, duy trì mối quan hệ tốt đẹp cũng như có những định hướng lâu dài cho tương lai.
Tôi có bạn trai, đang sống ở Đức. Tôi chưa vượt rào bao giờ và rất lo sợ những bệnh lây qua đường tình dục.
Tôi 30 tuổi, trải qua nhiều mối tình nhưng ngoại trừ lần đầu tiên quan hệ thì các mối tình sau tôi đều không muốn dính dáng đến chuyện tình dục.
Tôi và em quen nhau từ khi còn là sinh viên. Cuộc tình của tôi bắt đầu cũng chẳng đẹp đẽ gì khi bị bạn bè phản đối vì em chia tay người yêu là vì tôi.
Tôi 34 tuổi, được mọi người đánh giá là khá dễ thương, biết cách ăn nói, khéo léo và giỏi giang.
Ở các nước phát triển như Âu, Mỹ, người cha gần như không có cơ hội được nhận nuôi bất cứ đứa con nào sau khi ly hôn.