Chưa kịp mừng khi được tặng smartphone để tiện liên lạc với con trên thành phố, cô Thuý lại tủi thân vì nảy sinh mâu thuẫn khi nhờ con dạy cách dùng điện thoại.
Tôi thấy rất cô đơn, cứ như mình chỉ đang sống cho qua ngày; trước đây tôi rất vui vẻ, lên cấp hai lại khác.
Tận sâu trong lòng tôi vẫn mang nỗi buồn man mác, hay nói đúng hơn là cảm giác bị ghét bỏ từ chính ba mình.
Em 16 tuổi, từ khi lên cấp ba, mẹ không còn quan tâm em nữa, ngay cả chuyện ăn uống em cũng không được ăn no dù chỉ một ngày.
Tôi là người Mông, lứa 9x, sống tại một bản nghèo vùng núi phía Bắc, xin chia sẻ cuộc sống sau khi học đại học trở về.
Anh chàng không tránh khỏi cảm giác buồn lòng khi phần ăn của mình chỉ bằng 1/4 của chó cưng.
Bị nhóm bạn cho chầu rìa, hổ con tủi thân ngồi một góc, thi thoảng ngẩng lên nhìn.
Tôi trải qua tuổi thơ rất buồn, từ nhỏ phải đảm nhiệm việc nội trợ, cơm nước, nhà cửa, giặt giũ, trông em.
Tôi là nữ, 27 tuổi, đang làm việc ở TP HCM. Ra trường một năm tôi được người bà con hướng dẫn mua một miếng đất ở quê.
Chứng kiến bố mẹ tình cảm khi ăn dâu mà không quan tâm tới mình, cô bé không khỏi tủi thân.
Chưa kịp mừng vì được chủ mua cho căn nhà mới thì chú chó lại lâm vào cảnh 'màn trời chiếu đất'.
Ca sĩ kể từng buồn khi nỗ lực trong âm nhạc không được công nhận vì scandal tình cảm 5 năm trước.
Từ một kẻ tiết kiệm từng đồng, giờ tôi tiêu tiền vô tội vạ và sa chân vào những cuộc chơi không biết ngày mai.
Người đẹp Lâm Thùy Anh chia sẻ cảm giác thiệt thòi khi danh hiệu của cô không được mọi người chú ý.
Anh giờ đã biết được sự thật, chuyện hiểu lầm của anh đối với tôi là do bạn gái cũ tự bịa ra để giành lại anh. Anh khóc và mong tôi bỏ qua, lúc đó tim tôi quặn thắt, chỉ biết khóc.
Khi bạn bè tiệc tùng này nọ, anh luôn từ chối khéo, viện cớ nọ kia. Tôi biết anh ngại vì nếu đi sẽ phải hùn hạp không nhiều thì ít, tôi trả dùm anh lại càng ngại hơn.
Từ khi yêu anh, tôi không còn tính bất cần, cũng chưa bao giờ buông lời nói láo. Vậy mà càng ngày anh càng quá đáng, hơi một tí là giận, giận đến vài ba ngày. Khi tôi nhắn tin xin lỗi làm lành anh lại càng chảnh.
Có lần bạn bè chỉ thẳng vào tôi và bảo "Sao xấu quá vậy". Tôi cảm thấy mình đáng thương quá, bế tắc kinh khủng. Mỗi sáng thức dậy, thấy hình ảnh mình trong gương, tôi chẳng còn tâm trí đâu để đi học nữa.
Nhiều lúc tôi cũng nghĩ rằng hay mình cứ gật đầu lấy ai đó. Nhưng rồi lại sợ vì đã 2 lần thất bại, không còn tin vào tình yêu, không dám nghĩ sẽ có ai đó yêu thật lòng.
Anh là người tốt với xã hội, biết quan tâm tận tình khi họ gặp nạn. Anh chăm sóc lo lắng cho tôi không được như người ngoài. Có lúc tôi bệnh nằm ở nhà mà anh chẳng hỏi thăm một câu, cứ như không có gì.