Thứ bảy, 11/7/2020, 11:01 (GMT+7)

Túi rỗng đi bộ xuyên Việt, chàng trai Gia Lai quyên được 127 triệu đồng cho trẻ vùng cao

Kết thúc chuyến đi bộ xuyên Việt sau 45 ngày tại Hà Nội, Bùi Ngọc Quý nói đã quyên góp được hơn 127 triệu đồng để xây phòng học cho trẻ em vùng cao.

20 giờ 9/7, tại Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, một chàng trai cao chừng 1,6m, làn da cháy nắng, vai khoác balo, đầu đội mũ tai bèo, gương mặt nhễ nhại mồ hôi vừa đi vừa nói: "Mình hoàn thành chuyến đi rồi!". Cậu là Bùi Ngọc Quý, 23 tuổi, người thực hiện chuyến đi bộ xuyên Việt từ TP HCM ra Hà Nội từ 25/5. Sau 45 ngày đi bộ qua 20 tỉnh thành với chiếc túi rỗng, Quý đã đặt chân tới điểm cuối cùng.

Chàng trai Bùi Ngọc Quý vừa kết thúc chuyến đi phượt xuyên Việt với 0 đồng.

Không tiền, không vali, không lếch thếch đồ đạc cho chuyến đi dài ngày, chàng trai 23 tuổi chỉ mang theo 5 đôi tất, 2 đôi giày, 3 bộ đồ, mũ, điện thoại, pin sạc dự phòng và balo.

4 giờ sáng 25/5, Ngọc Quý từ TP HCM tiến thẳng về Hà Nội. Dù thường xuyên chạy bộ để rèn luyện thể chất, thậm chí có ngày chạy bộ gần 40 km chuyến đi vẫn rất khó khăn với Quý. Ngày đầu tiên, mọi chuyện suôn sẻ. Nhưng đến ngày thứ hai rồi thứ ba, bàn chân bắt đầu bị phồng rộp, đau rát và nhức mỏi các cơ khiến bước chân trở nên chậm chạp.

Đặt mục tiêu 50 ngày sẽ đi bộ đến Hà Nội, thường ngày, anh dậy từ 3 - 4 giờ sáng để di chuyển. Tầm 7 - 8h sáng sẽ vào các quán ăn, hoặc nhà dân để chia sẻ về chuyến hành trình của bản thân và xin ăn, sau đó tiếp tục di chuyển. Đến khoảng 11 - 12h sẽ tìm quán để nghỉ trưa và tiếp tục đi đến 19-20h sẽ tìm quán ăn hoặc nhà người dân để xin nghỉ lại. Trong trường hợp không thể xin ngủ lại nhà dân, Quý tiếp tục đi đến 22h30 và tìm một cây xăng để xin tắm và ngủ qua đêm. Đi ba ngày, anh nghỉ một hôm để lấy sức. Để đúng thời gian, trung bình một ngày Quý đi từ 12 - 15 tiếng, có hôm vượt qua đèo Cả nên phải bộ suốt 22 tiếng (gần 80km/ngày).

"Chuyện không xin ngủ nhờ được cũng xảy ra thường xuyên, vì mọi người không biết mình là ai. Trong hoàn cảnh ấy, mình sẽ ngủ lại ở ghế đá, công viên, trước thềm nhà hoặc cafe võng...", Quý nhớ lại.

Đi được gần một tuần, Quý muốn làm điều gì đó có ý nghĩa trong hành trình của mình. Qua những lần thiện nguyện, Quý biết học sinh tại Mù Cả - một xã nghèo của huyện Mường Tè, Lai Châu - còn nhiều thiếu thốn. Nghĩ là làm, chàng trai 23 tuổi quyết định gây quỹ để xây dựng phòng sinh hoạt chung giúp học sinh có điều kiện học tập tốt hơn.

Sau khi phát động chiến dịch, Ngọc Quý liên hệ phòng giáo dục của huyện Mường Tè và bắt đầu đăng bài lên Facebook: "Đi bộ xuyên Việt gây quỹ ủng hộ trẻ em miền núi". Ban đầu anh nghĩ chỉ kêu gọi được tầm 40 triệu đồng. Nhưng sau 10 ngày, số tiền quyên góp đã lên tới 120 triệu đồng. Toàn bộ tiền đều được chuyển vào tài khoản thay vì nhận trực tiếp.

Thời gian đầu khi đăng bài viết, chàng trai Gia Lai cũng gặp không ít ý kiến trái chiều, thậm chí có người nghĩ Quý lừa đảo. Đọc những bình luận tiêu cực, anh buồn và có suy nghĩ bỏ về. "Nhưng nếu muốn từ bỏ hãy nhớ về lý do bắt đầu, nên mình dặn lòng cứ tiếp tục hành trình để chứng minh. Không ngờ nhận được sự ủng hộ nhiệt tình đến vậy", anh cười.

200 nghìn đồng là số tiền đầu tiên Quý nhận được sau khi đăng bài viết. Khi ấy, anh chàng 23 tuổi vui đến nỗi nhảy cẫng lên như một đứa trẻ: "Đã có người đặt niềm tin cho mình", Quý hét lớn. Nhưng sau 3 ngày, số tiền vẫn chỉ như thế khiến anh chàng không giấu khỏi sự lo lắng. Đến ngày thứ 12, tài khoản của Quý tăng vọt lên 126 triệu đồng khiến anh không ngừng dụi mắt. Đó cũng là lần duy nhất chàng trai quê Gia Lai khóc vì cảm động trong chuyến đi.

Nhìn lại chặng đường suốt 45 ngày, quyết định không mang theo tiền là thử thách khó khăn nhất với chàng trai trẻ vì mong muốn trải nghiệm những điều mới mẻ và cảm nhận lòng tốt từ người xa lạ. Theo lời Quý, thời điểm đầu, anh còn ngại và sợ bị từ chối, nhưng đến lúc vừa đói và mệt thì bỏ qua tất cả sĩ diện để xin ăn, uống và ngủ lại. Quý kể thường đến xin ăn tại các quán, sau đó phụ giúp họ những việc vặt để "trả tiền", nhưng có nhiều gia đình sẽ cho anh ăn miễn phí mà không cần anh giúp đỡ.

Suốt chuyến đi, Quý nhớ đến lần lúc đi xin ngủ nhờ bị một cô sờ mó, hoảng quá anh ôm đồ chạy thẳng.

Sinh ra và lớn lên tại xã La Phìn, huyện Chưprông, Gia Lai rồi vào TP HCM lập nghiệp, trước chuyến đi, Ngọc Quý từng làm nhân viên cho một cửa hàng bán hoa với mức thu nhập khoảng 8 triệu đồng/ tháng. Trong khoảng thời gian giãn cách xã hội, chàng trai 23 tuổi luôn suy nghĩ về những gì đang diễn ra, muốn thử những điều bản thân chưa từng làm. Cuối tháng 4, anh quyết định viết đơn xin nghỉ việc và lên kế hoạch cho chuyến hành trình dài ngày.

"Từ bỏ công việc, mình chỉ muốn thử thách bản thân và trải nghiệm một cuộc sống khác...", Quý cho hay.

Đối với Ngọc Quý, không quan trọng bạn từng là ai, là người thế nào, chúng ta sống để mỗi ngày trôi qua là một ngày có ý nghĩa. Trong vài ngày tới chàng trai Gia Lai tiếp tục di chuyển lên Lai Châu, để có thể trao tặng số tiền đã quyên góp được trong suốt 45 ngày, nhằm giúp các em học sinh có cơ sở vật chất tốt hơn.

Anh Tài và Ngọc Quý tại Lăng Bác.

Anh Nguyễn Anh Tài, Nghệ An, người từng gặp Quý trong chuyến đi bộ cho biết: "Mình biết đến Quý qua Facebook, sau đó theo dõi luôn. Bản thân rất khâm phục nghị lực của bạn ấy, khi biết tin bạn ấy đến TP Vinh, mình đã liên hệ ra đón. Đến sáng hôm sau thì đồng hành cùng Quý đi bộ gần 60km từ TP Vinh đến Diễn Châu".

Theo lời anh Tài, khi đi bộ cùng Quý dưới cái nắng 40 độ, gió lào thổi vô cùng khó chịu, chân phồng rộp, đau nhức nhưng luôn được Quý luôn khích lệ tinh thần.

"Dù còn rất trẻ, Quý có một nguồn năng lượng sống tích cực. Mình khâm phục suy nghĩ và nghị lực của bạn ấy, khi biết Quý muốn kêu gọi tiền xây dựng trường cho trẻ em nghèo, mình có hỏi Quý tại sao không nhờ quảng cáo rầm rộ để nhiều người biết đến, nhưng bạn ấy bảo muốn tự lực bản thân, không muốn làm to hay để mọi người có suy nghĩ mình đang làm quá", anh Tài nói.

Thúy Quỳnh