Con khỉ cái tàn tật ở Ấn Độ không chịu bỏ thi thể con dù khỉ con đã chết từ hơn một tháng trước và biến thành xác ướp.
Trong khi các anh chị mải miết ăn, chó non không quên mang phần đến cho mẹ nó đang đứng ở một góc xa nhường bữa trưa cho các con.
Gần một năm, mẹ con tôi ở chung nhà và không nói chuyện qua lại, cần thì nói, không cả hai đều im lặng.
Giống như con người, nhiều "bà mẹ" trong giới tự nhiên cũng dìu con bước đi đầu tiên, dạy kỹ năng sinh tồn và luôn che chở bảo vệ.
Một con sư tử cái trong khu rừng ở bang Gujarat, Ấn Độ, nhận nuôi báo con 1,5 tháng tuổi mất mẹ, gây bất ngờ cho nhà chức trách.
Cảnh tượng khỉ mẹ ôm mãi xác con suốt nhiều giờ sau khi khỉ non chết khiến nhiếp ảnh gia Ấn Độ xúc động mạnh vì tình mẫu tử.
Chứng kiến xác con bị lớp đất vùi kín dưới mộ, chó mẹ ở Trung Quốc tỏ vẻ không nỡ rời xa con và điên cuồng đào xới.
Mỗi khoảnh khắc trong quá khứ đều làm nền cho hiện tai, giúp bức ảnh có chiều sâu và thể hiện dấu vết của thời gian.
Người phụ nữ Trung Quốc từng cho đi con trai bé nhất, nay tuổi gần đất xa trời mà đói ăn, bà tìm đến con nhờ vả.
Khỉ con lộ rõ vẻ đau buồn và kêu khóc khi mất đi người thân, nó ôm chặt xác mẹ không cho người qua đường đụng vào.
Dũng 10 tuổi đeo khung sắt bao phủ cả khuôn mặt đang được bác sĩ điều chỉnh xương hàm, bên cạnh là mẹ bé không ngừng động viên con.
Nhiều người khuyên nhủ và giúp đỡ nhưng Vân (Vĩnh Phúc) vẫn không chịu nuôi con gái vừa sinh ra. Cô sau đó bỏ đi.
Bé luôn nhỏ bé trong vòng tay mẹ. Mỗi lần đi dạo cùng bé là một chuyến phiêu lưu đầy mạo hiểm của hai mẹ con
Voi mẹ đau buồn quanh quẩn bên xác con, dùng vòi lay con tỉnh dậy trong khu rừng ở Karnataka, Ấn Độ, trong hai ngày liền.
Voi mẹ cẩn thận dùng vòi kiểm tra hơi thở của con trai khi thấy voi con ngủ say tới mức không nhúc nhích bên một hồ nước.
Voi cái mồ côi chiếm được con non sau khi đánh bại voi mẹ, nhưng hành động này có thể dẫn tới hậu quả xấu vì nó không có sữa.
Biết không qua khỏi căn bệnh ung thư vú ác tính, bà mẹ người Anh đã chuẩn bị sẵn quà sinh nhật trong tương lai cho con.
Trở về sau nhiệm vụ ở Afghanistan, người mẹ đến trường trong bộ đồng phục Hải quân và ôm chầm lấy con gái.
Con hãy nhớ: "Cửa trường học chỉ mở ban ngày, cửa cơ quan mở 8 tiếng, cửa nhà thì luôn mở bất cứ khi nào con về".
Mỗi khi thấy số điện thoại của mẹ là tôi ngán ngẩm vì không muốn cứ phải nói dối, cũng không muốn nghe mẹ phàn nàn.