Thứ ba, 5/11/2019, 10:13 (GMT+7)

Nữ sinh bị ung thư: 'Thanh xuân của em chỉ là uống nhiều thuốc hơn người khác'

Phát hiện ung thư 4 tháng trước, Thủy Tiên, 19 tuổi, đi qua cơn hoảng loạn rồi bình tĩnh làm những điều mình muốn: học guitar, thi nữ sinh thanh lịch...

"Lúc phát hiện bệnh, mình hoàn toàn sụp đổ. Mình mới 19 tuổi, còn rất nhiều thứ chưa được trải ngiệm. Thanh xuân của mình chỉ ngắn ngủi vậy sao?", Thủy Tiên nhớ lại.

Không đau đớn, không có những biểu hiện lạ, Tiên tình cờ phát hiện ra cục hạch nhỏ bằng đầu ngón tay vào một ngày đầu tháng 6. Sau khi hỏi ý kiến mẹ, Tiên tự đi khám, dự tính sẽ tiểu phẫu.

"Người ta kiêng đi khám bệnh vào mùng 1 âm vì sợ đen, nhưng mình chọn ngày đó để khám cho nhanh, bớt đông. Lúc ấy mình chỉ nghĩ có u thì làm tiểu phẫu, xong sẽ khỏi", Tiên kể. Sau lần tiểu phẫu, cô nữ sinh Đại học Ngoại thương tập trung hoàn thành các môn thi cuối kỳ.

13 ngày sau, Thủy Tiên cảm nhận được nét mặt phiền não của bố mẹ, rồi sau những lần đến bệnh viện để "kiểm tra cho chắc", cô lờ mờ đoán ra bệnh.

"Em được thông báo bị ung thư vú giai đoạn 2B - không sớm, không muộn, nhưng bác sĩ cũng không khẳng định có thể chữa khỏi".

Tiên trải qua tất cả các giai đoạn tâm lý thông thường của một người 'biết bệnh': buồn bã, suy sụp, thậm chí là oán trách cuộc sống. Nhưng sau gần một tuần, cô dần lấy lại được cân bằng, ổn định tâm lý và quyết tâm chiến đấu với bệnh tật.

Xác định chữa bệnh, tháng 8 vừa qua, nữ sinh xin bảo lưu kết quả học tập của kỳ 1 năm thứ hai, để bước vào giai đoạn hóa trị.

Thời gian đầu tiếp nhận thuốc, Tiên thường xuyên buồn nôn, chóng mặt và bắt đầu rụng tóc do tác dụng phụ. Luyến tiếc mái tóc nuôi gần 3 năm, nhưng để chiến đấu với bệnh, Tiên quyết định cạo đầu và luôn tự nhủ: miễn là khỏi bệnh, tóc sẽ mọc lại thôi.

Thời gian đầu, cô gái 19 tuổi thường sử dụng tóc giả để ra ngoài vì sợ những ánh mắt nhòm ngó hay thương hại của mọi người xung quanh. Luôn tâm niệm, ai sinh ra cũng là một bản thể chứ không phải bản sao của người khác, dần dần Tiên coi mọi chuyện trở nên bình thường, sẵn sàng ra ngoài với chiếc đầu trọc lóc.

Tiên hay trêu mọi người, chẳng mấy ai cạo đầu mà vẫn xinh đẹp như em. Thậm chí nhiều người còn nghĩ em cạo đầu vì thích... nổi loạn. Giờ thì Tiên còn tự tin vì "trông cũng đâu đến nỗi".

4 mũi hóa chất đỏ, 5 mũi hóa chất dầu là đơn thuốc cho mỗi lần như hôm nay, khi Tiên cùng mẹ lên Hà Nội hóa trị. Mệt mỏi, đau đớn nhưng Tiên rất ít khóc vì khóc là khuất phục, là để bệnh tật xâm lấn.

- Có điều gì khác biệt với những người mắc ung thư khi còn quá trẻ?

- Với em, thanh xuân vẫn tươi đẹp, chỉ là nhiều thuốc hơn những người khác một chút thôi

Từ ngày bị bệnh, Tiên cảm nhận cuộc sống của mình và gia đình thay đổi nhiều. Từ một người lười tập thể dục, sáng nào Tiên cũng dậy sớm đi bộ, đạp xe cùng bố. Thực đơn của gia đình cũng "healthy" hơn khi các món rán, kho... được thay thế bằng món luộc.

Cậu em trai kém Tiên 6 tuổi cũng trở nên trưởng thành hơn, chẳng còn trêu chọc chị gái bằng những trò đùa tinh quái. Thấy chị ở nhà một mình, em trai Tiên từ chối đi chơi với bạn bè để ở bên chị. Nhưng ở nhà nhiều cũng buồn, Tiên xin bố mẹ cho đi học guitar để đầu óc thoải mái và giết thời gian. Sợ chị đến lớp một mình, em trai lại xin học cùng.

Có điểm tựa vững chắc từ gia đình cùng sự động viên từ bạn bè, Thủy Tiên đăng ký tham gia cuộc thi Beauty & Charm ở trường và vào top 12. Qua cuộc thi, nữ sinh mong muốn truyền cảm hứng cho những bạn trẻ có ngoại hình khác biệt và bệnh nhân ung thư có thêm sức mạnh, nghị lực để chiến đấu với bệnh tật. Tiên đang chờ đợi đêm chung kết vào 15/12.

- Giờ em mong muốn điều gì nhất?
- Em mong có thể khống chế được bệnh, để nhanh chóng đến trường, dù đăng ký học ít môn thôi cũng được, chứ nhìn các bạn đi học em "thèm" lắm!

Vừa nói, Thủy Tiên - cái tên mà bố đặt cho cô theo một loài hoa mà mẹ thích nhất - lại cười, nụ cười rạng rỡ, mong manh của cô gái tuổi đôi mươi.

Nữ sinh Đại học Ngoại thương bị ung thư: Hãy là bản thể của chính mình
 
 

Thúy Quỳnh - Huyền Vũ