Thầy giáo Phạm Vũ - Giáo viên trường THPT Định Hóa, Thái Nguyên đã đăng tải bài văn của cô hoc trò tên Vũ Phương Thảo, lớp 10A1 lên mạng. Bài văn được cộng đồng mạng chia sẻ nhanh chóng với những lời khen không ngớt.
Với đề bài: "Phát biểu cảm nghĩ về một người mà em ngưỡng mộ?", học sinh Phương Thảo đã viết về người thầy Nguyễn Văn Tâm - nguyên là giáo viên dạy Toán trường THCS Chợ Chu (Định Hóa, Thái Nguyên), nay đã nghỉ hưu.
Bài văn được chấm 10 điểm với lời nhận xét: "Tư duy mạch lạc giúp bài văn có cấu tứ. Cảm xúc đẹp, mãnh liệt, chân thành. Dũng cảm, sáng tạo, phá cách trong việc tách câu và tạo từ, xây dựng giọng điệu. Rất có ý thức dùng thủ pháp khi diễn đạt...".
Bài văn là những hồi ức đẹp đẽ về một người thầy đáng kính ở quá khứ. Nghĩ về thầy, những kỷ niệm cứ thế ùa về khiến Phương Thảo nghẹn ngào trong từng câu chữ. "Người đàn ông đi trong nắng vàng hôm ấy là người tôi kính trọng nhất trên đời. Có lẽ biết thế nên mọi cảnh quay về người ấy đều rõ nét và chân thực đến kì lạ. Tôi nhìn rõ cái bóng liêu xiêu, đổ dài trên con đường dài dằng dặc, cùng với cây thước kẻ nửa mét kẹp trong chiếc cặp da sờn cũ, hộp phấn bằng thép chỉ chực rơi ra, cùng mái tóc đã bạc lắm rồi. Bỗng nhiên, tôi thấy nước mắt đang dâng lên, đầy tràn hai khóe mắt", cô học trò lớp 10 viết.
Từng ký ức đẹp nhất cứ thế ùa về qua góc máy quay từ trái tim: "Mùa Đông lạnh thê lương. Khi mà gió vuốt những ngón tay trên mái nhà, tôi nhìn thấy thầy đạp xe đến trường. Những vòng quay xe đạp cứ thế quay đều, quay đều. Pê đan cũ lắm rồi, xích kêu lạch cạch tựa như đang đòi nghỉ ngơi. Thầy vẫn cần mẫn đạp xe, cần mẫn xách chiếc cặp sờn cũ đến lớp. Thoảng qua, tôi thấy thầy khẽ run. Không chỉ mùa Đông ấy, mà còn nhiều mùa Đông sau này nữa. Tôi vẫn luôn nhìn thấy hình ảnh đó...".
Ngày chia tay thầy là những phút giây bịn rịn, khó quên. Vắng thầy, sức học của cô học trò giảm sút để rồi nhận ra... thầy là người có ảnh hưởng lớn với mình đến vậy. Những năm lớp 9, được hoc thêm với thầy tại căn nhà nhỏ là những kỷ niêm khó quên với Phương Thảo. Dù đã là học sinh cấp 3, không còn được học thầy nữa nhưng với Thảo thầy vẫn luôn chiếm giữ một vị trí trân trọng trong trái tim.
Cuối bài viết, Phương Thảo hứa sẽ luôn cố gắng hết mình, để mỗi khi gặp ai, trò chuyện cùng ai, có thể tự hào nói mình là học sinh của thầy. Được biết, Vũ Phương Thảo vừa đoạt giải A Cây bút tuổi hồng 2013 - 2014 của báo Thiếu Niên Tiền Phong.
Thầy Pham Vũ tâm sự trên trang cá nhân: "Chúng ta không thể chia lại những quân bài đã chia, và cũng thế, thầy không dám mong một sự thay đổi cho những điều không hay của chuyện dạy - học bây giờ. Nhưng thầy sẵn lòng gạt đi tất cả những điều đó, để dành hết niềm vui vào bài văn của em".
"Với thầy, em ấy còn trẻ tuổi nhưng suy nghĩ chín chắn và sâu sắc. Một con người đẹp về trí tuệ, giàu có về tình cảm. Thật hạnh phúc khi chúng ta có những người trẻ như vậy", thầy Vũ nói thêm.
Bài văn khiến nhiều người đọc không khỏi xúc động và dành tặng lời khen ngợi. Quang Liêm bình luận: "Thật hay và xúc động. Tình cảm mà cô học trò dành cho người thầy thật đáng trân trọng biết bao...".
Hằng Hà chia sẻ: "Bài văn của bé Thảo đã được viết lên từ sự chắt lọc...từng giọt... từng giọt... mồ hôi, trí tuệ, đôi khi là cả những giọt nước mắt mặn mòi, đắng cay mà con đã cảm nhận được một cách tinh tế từ sự hi sinh lớn lao của người Thầy. Những người thầy bình dị mà vĩ đại, mộc mạc giữa đời thường mà ẩn chứa trong đó biết bao điều giá trị...".
Đọc nguyên văn bài văn đạt điểm 10 của Phương Thảo
Sơn Anh