Quay lại iOne |

Hân hạnh đồng hànhHân hạnh đồng hành

Hai mươi

Tuổi hai mươi của tôi nhẹ nhàng và vui vẻ, tôi làm điều mình thích, tôi không quan tâm người khác nói cuộc sống của tôi tẻ nhạt. Bởi vì họ không phải là tôi.

Tôi hai mươi tuổi.

Không xinh, không thông minh, không có người yêu. Những lúc rảnh rỗi, tôi thích đọc một cuốn sách, hoặc pha một ly cà phê rồi bật nhạc Acoustic, những hôm cao hứng tôi đi trung tâm thương mại một mình. Cuối tuần, tôi mua thức ăn về nấu hàng giờ rồi tự ăn, hoặc xem một bộ phim đã viết tựa đề trong giấy note khá lâu, có dạo cuối tuần tôi phải thức đêm hoàn thành những bài báo cáo nê tôi bỏ lỡ vài điều đã lên sẵn kế hoạch.

Tôi có khá nhiều bạn, nhưng không thân nhau, bạn thân của tôi tuy ở cùng một thành phố, nhà chúng tôi ở quê chỉ cách nhau 500m. Nhưng từ khi vào đại học, mỗi năm chúng tôi chỉ gặp một lần. Tôi cũng không biết chúng tôi có còn là bạn thân hay không, nhưng tôi vẫn thấy điều đó không là vấn đề gì lớn cả, ai cũng có cuộc sống riêng của mình. Khá lâu rồi tôi không có cảm giác buồn, ngoại trừ có một lần, vào vài tháng trước, người mà tôi thích... có người yêu.

Tôi không xinh nhưng tôi không có ý định tốn quá nhiều thời gian cho việc làm đẹp.Tôi không thông minh nhưng thành tích của tôi vẫn hơn rất rất nhiều người. Tôi thích nghi tốt với nhiều môi trường sống khác nhau, tôi có thể dễ dàng làm quen và kết bạn mới nhưng không giỏi để duy trì mối quan hệ đó lâu dài.

Tôi từng từ chối vài lời tỏ tình vì thấy đối phương không hợp, ở độ tuổi này, tôi mong mình gặp, yêu và được yêu bởi một người đàn ông trưởng thành, chín chắn hơn là những cậu bạn có phần sốc nổi cùng trang lứa. Tôi là đứa duy nhất trong khu tôi ở trọ chưa có người yêu, bạn bè liên tục ghẹo và mai mối, nhưng tôi vẫn không có ý định yêu đương, tôi nghĩ là do tôi chưa gặp được một nửa thật sự của đời mình.

Tôi không vội, vì tôi còn trẻ, hoặc nếu sau này không còn trẻ tôi cũng sẽ không yêu đương kiểu qua loa tạm bợ. Tính cách tôi thẳng thắn, nhưng không thích gây hấn với ai cả. Tôi là kiểu người có thể vừa đấm vừa xoa. Về cách ăn mặc, áo phông phom rộng, skinny jeans, giày ba ta, đồng hồ màu đen và một thỏi son màu nhẹ nhàng là phong cách của tôi. Tôi vẫn có những món đồ thời trang khác, khá nhiều kiểu khác nhau, tôi có nhiều giày, nhưng không bao giờ tôi mua giày cao gót vì tôi không thích giày cao gót.

Cuộc sống của tôi, luôn là những lựa chọn an toàn. Không phải là tôi ngại thử thách, mà bởi vì vô tình mà tôi lại thích những điều rất an toàn.Tôi tự nhận mình là một người khá khó hiểu. Tôi không phải là người thiếu tự tin, hay sợ xã hội, bởi vì tôi có thể một mình đi đến nơi mà tôi muốn đến, nói chuyện với người tôi thích không một chút ngại ngần, tôi làm việc nhóm rất hiệu quả, tôi dễ dàng hòa nhập với mọi người nhanh chóng và không gặp vấn đề gì cả. Thích nghi là điều tôi làm khá tốt. Chỉ là tôi thích ở một mình.

Bạn bè và người thân nói tôi đang sống một cuộc sống tẻ nhạt và nhàm chán, một cuộc sống quá an toàn, một người đang ở độ tuổi đẹp như vậy lại bỏ phí những điều tốt đẹp. Nhưng tôi cho rằng họ đã sai, tôi không hề lãng phí tuổi thanh xuân của tôi, mà tôi đang rất trân trọng điều ấy, vì sao ư? Vì tôi cảm thấy hạnh phúc khi làm điều mà tôi thích, và điều tôi thích, không giống với mọi người. Vì lẽ đó, họ cảm thấy cuộc sống của tôi nhàm chán, và đôi lúc, bởi nghe quá nhiều nên tôi cũng nghĩ thế.

Làm điều mình thích sẽ khiến bản thân mình thoải mái và hạnh phúc, có nhàm chán hay không, chính bản thân người đang trải qua mới biết được. Có người thích ngọt, có người lại thích chua, có người thích phim tình cảm, người lại nói quá nhàm chán,... Không phải là nhau nên không thể sống cuộc đời của nhau.

Tuổi hai mươi của tôi, không phải là những cuộc tình nồng cháy, không có những cuộc tụ tập bạn bè thâu đêm, không du lịch bụi như trào lưu, không cuồng idol. Chỉ đơn giản là những ngày tháng nhẹ nhàng, bởi những điều tôi thích làm tôi hạnh phúc. Tôi của tuổi hai mươi, không hoàn toàn trưởng thành nhưng cũng không còn là trẻ con.

Tôi vẫn tin vào những sự lựa chọn của tôi, vì tôi yêu bản thân tôi, tôi yêu tôi - cô gái hai mươi tuổi rất nhiều bởi vì giữa những quay cuồng của cuộc đời, tôi vẫn hòa nhập được nhưng chưa bao giờ tôi đánh mất chính mình. Vì tuổi hai mươi, là độ tuổi mà mọi người hay nói là chông chênh, nhưng tôi vẫn đứng vững trong tâm thế thoải mái nhất có thể và không chạy theo bất kì một xu hướng nào cả. Hy vọng tôi sẽ là chính tôi trong suốt quãng đời dài phía trước.

Trịnh Nguyễn Ngọc Trâm

The unforgettable one - Người không thể quên" do Báo điện tử VnExpress, Trang tin tức giải trí iOne.net cùng Ngân hàng Thương mại Cổ phần An Bình (ABBank) phối hợp tổ chức, thông qua hình thức bình chọn trực tuyến và đánh giá của ban giám khảo. Cuộc thi không giới hạn độ tuổi tham gia.

Bài dự thi xuất sắc do giám khảo quyết định sẽ nhận giải thưởng 15 triệu đồng. Bài thi được yêu thích nhất do độc giả bình chọn sẽ nhận giải thưởng 8 triệu đồng. Ngoài ra, 12 bài thi vào chung khảo nhận nhuận bút 1 triệu đồng mỗi bài.

Ban tổ chức nhận bài thi từ nay đến hết ngày 16/5 tại địa chỉ ione.vnexpress.net/nguoi-khong-the-quen. Vòng chung khảo diễn ra từ 28/5 đến 31/5. Xem chi tiết tại đây.

Bình luận

Đơn vị thực hiện