Sau 20 năm làm việc trong công ty sản xuất nhựa, keo dán, anh Lâm được bác sĩ chẩn đoán vô sinh, không có tinh trùng, có thể do tiếp xúc với hóa chất công nghiệp.
Tôi 34 tuổi, công việc ổn định, có vài mảnh đất, phân vân và suy nghĩ vài năm nay về việc có nên làm mẹ đơn thân hay không.
Hai mươi năm, ngoài công việc, tôi không thấy chị gắn bó với người đàn ông nào.
19 ngày nữa mẹ sẽ sinh con nhưng bây giờ không biết sẽ sinh con ở đâu và ai sẽ giúp đỡ mẹ con mình nữa.
Anh từng bỏ mặc tôi lúc sinh đẻ vì vợ anh biết chuyện. Tôi đi sinh phải nhờ bạn chở đi, sống khổ sở vất vả mấy năm qua.
Tôi sẽ tiếp tục giữ suy nghĩ trở thành một bà mẹ đơn thân hoàn hảo nhất vì không đủ tin tưởng sau những chuyện đã trải qua trong quá khứ.
Nhiều đêm thức giấc giữa chừng, nỗi nhớ con trong tôi cứ cồn cào da diết. Chưa lúc nào trong 8 năm qua tôi quên được đôi mắt bé nhìn khi tôi cất bước ra đi.
Tôi rất mệt mỏi khi nghĩ tới việc về thăm gia đình ấy, dù không còn trách móc gì để cho lòng thanh thản, không hận thù. Tôi không có cảm giác đó là một phần gia đình của mình, nhưng tự thâm tâm tôi hiểu mình đã chọn bé, điều gì tốt cho bé tôi sẽ làm.
Tôi không muốn lấy chồng vì sợ con khổ nếu gặp người cha dượng không tốt. Tôi có đến 2 bệnh viện để xin được cấy trong ống nghiệm, bác sĩ khuyên tôi nên tìm bạn để yêu thương và có con để đứa trẻ có cha.