Thứ hai, 19/4/2021, 00:00 (GMT+7)

Ông bố 44 tuổi, đơn thân nuôi 8 đứa con

Hưng YênNhà đông con, 4 đứa đang tuổi ăn học, nhiều lúc bị nhắc đóng tiền sách hay các khoản phụ cấp nhưng anh Hách 'lỳ ra' vì đến tiền ăn còn chạy từng bữa.

3 giờ chiều, anh Nguyễn Văn Hách (44 tuổi, nhà tại thôn Vũ Xá, xã Dương Quang, huyện Mỹ Hào, Hưng Yên) tranh thủ ra vườn hái rau, đong thêm 2,5 kg gạo để chuẩn bị nấu cơm tối cho 8 miệng ăn, rồi tất tả lấy xe máy đến trường đón con. Công việc nấu ăn, đưa con út đi học, về nhà giặt đồ, nấu bữa trưa, dọn dẹp, nấu cơm chiều, tối... của người đàn ông 44 tuổi bắt đầu từ 6 giờ sáng đến tối muộn. Và nay cũng tròn 4 năm anh vừa làm bố, vừa làm mẹ của 8 người con (2 gái, 6 trai).

Bốn năm sau ngày vợ mất, con gái đầu đã lấy chồng được 1 năm, 3 người con kế xin nghỉ học giữa chừng để đi học nghề, sau kiếm được tiền đỡ đần bố nuôi các em, 4 đứa còn lại đang tuổi ăn học. Mỗi ngày thức dậy, anh Hách lại đau đầu với suy nghĩ "làm gì để có tiền nuôi các con".

Anh Phạm Văn Hách cùng 2 con trai đang tuổi ăn học.

Theo lời người bố đơn thân, cách đây 4 năm, người vợ tên Bích đang mang thai đứa con thứ chín, dự tính còn hơn một tháng sẽ sinh nhưng hàng ngày chị vẫn cố ra đồng làm. Từ đồng về nhà, lúc đi đến đoạn gồ ghề, nhiều sỏi đá chị không may bị ngã, nhưng lại giấu, chẳng nói với ai. Mãi đến khi lên cơn đau bụng dữ dội, cả nhà mới biết chuyện rồi tả hỏa đưa đến bệnh viện.

"Lúc đó tôi chỉ nghĩ vợ sinh sớm, nhưng khi bác sĩ yêu cầu chuyển lên Hà Nội, tôi mới biết vợ bị lưu thai. Tưởng mất con, ai ngờ mất luôn cả vợ, vợ bỏ lại tôi với 8 đứa con nheo nhóc, bơ vơ, khi ấy đứa bé nhất mới có 2 tuổi", anh Hách ngậm ngùi.

Từ ngày mẹ mất, 8 đứa trẻ bỗng trở nên lầm lì, ít nói. Hễ gặp người lạ chúng lại im bặt, không nói cười, ai hỏi gì cũng không nói. Chỉ đến khi thấy bố, chúng nhanh chóng sà vào lòng rồi nhoẻn miệng cười tươi như thể sợ bố cũng đi mất.

Năm vợ mất, con út chưa đầy 2 tuổi, cứ nửa đêm là quấy khóc đòi mẹ, dỗ thế nào cũng không nín. Những đứa khác đang học cấp 1, thi thoảng vẫn hỏi "mẹ đâu", nén nỗi đau, anh Hách nói nhỏ "Mẹ mất rồi con à", nghe vậy, lũ trẻ im bặt.

Sát cạnh căn nhà 3 gian cũ rộng chừng 50m2 (từng là nơi ở trước kia của 8 bố con - PV) đã dột nát, các tường bong tróc, mọc rêu xanh, thậm chí những hôm gió lớn, mái ngói lật rơi xuống vỡ toang... anh Hách khoe được anh em họ hàng giúp đỡ vay ngân hàng hộ để dựng căn nhà cấp 4 mới được hơn một năm nay.

Căn nhà mới xây ngay cạnh căn nhà cũ của bố con anh Hách.

Căn nhà mới xây khang trang, sạch sẽ nhưng bên trong không có gì quý giá ngoài chiếc bàn sắt và vài ba cái ghế inox khi có khách đến chơi nhà.

"Đáng ra tôi chưa có gan xây nhà mới đâu, nhưng anh em động viên bảo ‘tao vay hộ cho, khi nào có trả tao dần, chứ ở nhà cũ chết lúc nào không hay’ nên mới quyết tâm làm. Mấy sào ruộng hợp tác xã cấp chỉ đủ để mấy bố con có cơm ăn mỗi bữa, còn tiền học hành, phí sinh hoạt vẫn vay mượn từng bữa", anh nói.

Căn nhà mới xây do anh em vay mượn giúp của bố con anh Hách.

Mỗi bữa anh phải nấu 2,5kg gạo vào nồi to cho các con. Bữa ăn thường chỉ có cơm và rau, hôm thì cơm với mắm, chỉ khi nào lĩnh lương mới dám mua thịt cho con ăn. Nhà nghèo, thương con, cũng muốn con cái được đủ đầy nhưng anh đành bất lực. Đáp lại, các con anh chưa từng đòi hỏi bố điều gì, nhà có gì dùng nấy, có cơm ăn cơm, cháo ăn cháo.

Vốn ít học, anh Hách khó khăn khi phải đọc và nhớ được tên của 8 con, thậm chí năm sinh của các con anh cũng không nhớ hết, buộc phải lấy giấy khai sinh mới nhớ rõ được thông tin của các con.

"Lắm lúc nghĩ cơm cho con mình ăn không bằng nhà người ta cho chó ăn, tủi nhục lắm!"

Con còn bé, anh Hách chẳng dám đi làm xa, chỉ ở nhà quanh quẩn với mấy sào ruộng, giặt giũ 3 - 4 chậu quần áo, nấu cơm, đưa thằng út đi học cũng hết ngày. Ngày thường bọn trẻ đi học, chứ thứ 7, chủ nhật nhà lại "ầm ầm như chợ vỡ".

Anh Hách tâm sự, nhà thuộc hộ nghèo nên không phải đóng học phí, nhưng tiền sách vở, các khoản thu chi vẫn phải nộp, nhiều lúc cô giáo giục đóng tiền anh cứ lỳ ra, cố đi vay mượn nhưng không được. Thấy cô giáo nhắc suốt, mấy đứa trẻ cũng buồn, về nhà lại nói muốn nghỉ học vì thương bố.

Hai con của anh Hách trong độ tuổi ăn học. Riêng con gái (áo hồng) bị cận nặng, bác sĩ bảo mổ nhưng gia đình chưa có tiền.

"Tôi vẫn cố động viên con đi học rồi bố vay mượn đóng cho. Có đứa út một tháng tốn hơn 500 nghìn tiền ăn ở trường là tôi bắt buộc phải xoay cho con. Mấy hôm trước tôi còn hỏi vay đứa đầu 1 triệu để mua sách cho các em, mà nó mới sinh cũng chẳng có tiền nên tôi cũng ngại", ông bố 8 con kể.

Thấy hoàn cảnh khó khăn, nhiều người khuyên anh Hách đi bước nữa, nhưng anh xua tay lắc đầu, giờ anh chỉ muốn cố gắng kiếm tiền, dạy bảo các con ngoan ngoãn, sau này nên người, mới có ích cho xã hội.

Năm sau đứa út vào lớp 1, người bố dự tính để anh chị lớn đứa em đi, còn anh sẽ tìm một việc gần nhà để kiếm thêm thu nhập, để các con được ăn cơm có thịt.

Thúy Quỳnh - Huyền Vũ