Thứ bảy, 27/6/2020, 09:41 (GMT+7)

Lời nói vô tâm có thể khiến trái tim ai đó vỡ vụn

Đôi khi những lời nói tưởng như vô hại lại có sức sát thương cao.

Ai cũng nghĩ súng, đạn, đao, kiếm mới đủ sức gây ra những tổn thương, nhưng đôi khi ngôn từ, lời nói mới chính là thứ vũ khí đáng sợ nhất. Một câu nói vô tình, một lời châm biếm có thể nói ra rồi quên ngay, nhưng chúng lại hằn sâu trong tâm trí người "được nhận". Chúng có thể biến cuộc sống bình thường của một người trở thành địa ngục, khiến một người lạc quan, vui vẻ bắt đầu suy nghĩ về điều tiêu cực. Vết thương ngoài da có thể lành theo thời gian, nhưng tổn thương trong tâm hồn dù làm gì cũng chưa chắc xóa nhòa.

Mới đây, bộ tranh của tác giả Tum Ulit khiến người xem giật mình nghĩ lại: Có bao giờ lời nói của mình khiến ai đó tổn thương? Bạn có thể là người chịu tổn thương, cũng có thể là người gây sát thương cho người khác. Hãy cẩn trọng trong lời nói bởi biết đâu trái tim của ai đó đang vỡ vụn vì bạn.

Công việc, cuộc sống mưu sinh, những yêu cầu từ cấp trên, đối tác khiến bạn căng thẳng và gây áp lực lên cấp dưới. Nhưng, một lời chỉ trích nặng nề, một sự đánh giá thiếu căn cứ hoặc cố tình xoáy sâu vào sai sót thay vì cố gắng phân tích hay chỉ ra lỗi sai để sửa chữa, lại gây tổn thương.

Ai đi làm cũng mong muốn được công nhận, nhưng nếu không tặng được lời khen, xin hãy cho sự góp ý hơn là những lời chỉ trích nặng nề. Rất có thể khi bước ra khỏi cánh cửa kia, niềm tin và ý chí của ai đó sẽ bị vỡ vụn vì sự cố gắng không được thừa nhận.

Họ sẽ cảm thấy những nỗ lực của bản thân bị xem nhẹ, họ mất niềm tin và không muốn tiếp tục làm việc.

Còn bạn vẫn bình thản và không biết rằng, bản thân vừa làm ai đó gục ngã.

Bạn có bao giờ tự hỏi, phải chăng mình từng làm những người thân yêu nhất phải rơi lệ? Đó là khi mẹ phải vất vả cả ngày để làm một món ăn bạn thích, nhưng cuối cùng chỉ nhận được cái lắc đầu hoặc thậm chí những lời khó nghe.

Đó có thể là lời nói trong lúc mệt mỏi, nhưng đừng đổ lỗi bởi chính bạn đang thay đổi. Bạn quên đi những bữa cơm mẹ nấu đã nuôi mình trưởng thành. Giờ đây, trong con mắt của "một người trưởng thành", mẹ thật phiền phức và lẩm cẩm.

Ai cũng biết lòng mẹ rộng lớn, bao dung, nhưng mọi thứ đều có giới hạn. Và sau cùng, mẹ cũng bị tổn thương bởi sự vô tâm của đứa con do chính tay mình nuôi nấng.

Những đứa con luôn khao khát nhận được sự quan tâm, ủng hộ từ bố - người lúc nào cũng bận rộn với công việc mà quên đi trách nhiệm làm cha. Bạn thấy trẻ con là khởi nguồn của rắc rối và phiền phức.

Bạn nghĩ rằng những lời nói bông đùa của mình cũng chẳng khiến lũ trẻ tổn thương được...

Bạn vô tâm đến mức quên đi cảm nhận của người bạn đời về những "dấu vết" trên áo... 

Để rồi đến khi bạn chợt nhận ra mình đã sai thì mọi thứ từng là quan trọng, quý giá nhất đều đã vỡ vụn. Vỡ vụn vì bị tổn thương bởi những lời nói, hành động mà bạn nghĩ chúng vô hại. Vỡ vụn vì họ đã chịu đựng quá nhiều. Và vỡ vụn vì họ muốn rời xa khỏi những câu nói vô tình từ bạn. 

"Đồ dễ vỡ, xin hãy nhẹ tay". Con người cũng giống như những chiếc ly thuỷ tinh, chúng có độ cứng nhưng cũng rất mong manh, dễ vỡ. Chỉ một lời nói vô tình, một hành động không cố ý cũng có thể trở thành những vết dao chí mạng để "giết chết" hoặc hủy hoại ai đó.

Thuý Quỳnh
Ảnh: Tum Ulit