Tôi chơi với hai bạn nữ, ra trường chúng tôi bươn chải làm việc kiếm tiền, ngoảnh mặt lại đã 34 tuổi mà vẫn chưa kết hôn.
'Vợ không thích làm bếp nên tôi không ép phải nấu ăn, ngược lại, tôi không thích đi siêu thị và vợ không bao giờ bắt đi cùng'.
Chồng chỉ cần làm giúp hai việc này thôi, dám cá các chị em sẽ không còn kêu ca gì nữa...
Tôi hầu như không phải giặt đồ, cơm nước, dọn dẹp nhưng hai vợ chồng vẫn hạnh phúc vì chồng không tính toán, chấp nhặt.
Dù xấu và nghèo, phụ nữ cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc thật sự, một người đàn ông thật sự
Gia đình mong tôi yên bề gia thất vì tuổi của tôi đối với mọi người ở quê đã là lớn so với việc lập gia đình.
Bệnh không phải nặng nhưng cứ uống hết thuốc trị bệnh này lại tới thuốc khác trị bệnh khác khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Tôi có thể chịu đau một hai ngày đầu nhưng người rất mệt và vật vờ, ảnh hưởng nhiều đến công việc và sinh hoạt hàng ngày.
Tôi không muốn trở thành kẻ làm tổn thương người khác nhưng cứ quen ai, tôi lại làm tổn thương họ, lại biến mất.
Sau 5 năm yêu nhau, tôi và bạn trai tính chuyện kết hôn thì bị bố mẹ ngăn cản với lý do không môn đăng hộ đối. (Thùy Trang)
Tôi không muốn phải tự nói ra điều buồn nhất với mẹ: "Sẽ không ai có thể tự tin đồng hành cùng con đâu mẹ à".
Chụp ảnh cùng cô dâu nhưng biểu cảm của người đẹp mặc váy đen đã thật sự gây chú ý và thích thú với người xem.
Có những thứ đã là ý trời thì khó có thể tránh được.
Tôi sống cùng bố mẹ tại quận Thanh Xuân, Hà Nội. Bố mẹ tôi đều là trí thức, cán bộ nhà nước nghỉ hưu.
Tôi có người chị họ hơn tôi hai tháng tuổi. Ngày nhỏ, ai gặp cũng tưởng hai đứa sinh đôi. Chị tôi là mẫu con gái khiến gia đình tự hào, hàng xóm yêu quý: nói nhẹ cười duyên, nấu ăn ngon, chăm chỉ làm việc nhà. Tôi thì, theo lời của mẹ tôi, “như con giặc giời”: trèo cây, đánh nhau với tụi con trai để chơi bóng, mặt mũi lúc nào cũng nhem nhuốc.
Kỷ niệm một năm ngày cưới, vợ thỏ thẻ nói với chồng:
Tôi đang vất vả đi tìm một nửa dành riêng cho mình, chắc ở phương trời nào đó cũng có người đang cực khổ đi tìm tôi.
Để hiểu học trò hơn, cô giáo bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình.
Một anh nọ sáng sáng đi chợ hay được các bà mời mở hàng vì tốt vía.
Đang ngồi ăn sáng, mẹ quay sang than thở với con gái: