Con ngày càng co cụm lại, không nói năng gì với bố mẹ và cũng chẳng có dấu hiệu sẽ sửa đổi hành vi của mình.
"Người ta thì thào 'Mẹ gì lười thế, tội nghiệp lũ trẻ' nhưng tôi tin mình đang tặng cho các con món quà quý nhất", chị Hampton (Mỹ) viết.
Tôi có con gái 11 tuổi. Cháu là một cô bé dễ thương nhưng hơi khờ. Cháu trội hơn về hình thể nhưng lại không khôn bằng bạn bè cùng lứa.
Khi con gái bước vào tuổi dậy thì, chị Uyên chăm con cẩn thận hơn cả hồi cháu học mầm non, đưa đón đi học hàng ngày dù trường cách nhà chỉ khoảng một km.
Con gái tôi học lớp 10. Gần đây tôi thấy cháu đòi ăn diện, thích sơn móng tay, móng chân màu mè, còn dùng mỹ phẩm bôi môi, kẻ mắt.
Con gái tôi 19 tuổi, đang học cao đẳng, yêu bạn trai cùng lớp. Gia đình tôi ngăn cấm nhưng cháu nói "con đã lớn và tự chịu trách nhiệm trước những việc mình làm".
Con gái tôi 14 tuổi, sắp vào lớp 9, rất xinh xắn, phổng phao, không thích học, chỉ thích tụ tập, chơi bời. Vợ chồng tôi đã khuyên bảo, mắng mỏ, thậm chí đánh phạt nhưng cháu không thay đổi.