Thứ hai, 3/5/2021, 00:00 (GMT+7)

Chanel - nhà thiết kế 'giải phóng' phụ nữ

Chanel vẽ nên chiếc túi 2.55 khi đã ngoài 70 tuổi. Ý tưởng xảy đến khi bà nghĩ tới sự tự do cho đôi tay của người phụ nữ bằng cách không cầm túi mà đeo túi.

"2.55" là cách viết tắt của 'Tháng 2 năm 1955', thời điểm mà chiếc túi ra mắt. Hơn 60 năm sau, tức là bây giờ, phái nữ vẫn rất nồng nhiệt với những chiếc túi dây xích của Chanel. Túi 2.55 và mẫu túi nắp gập cổ điển là những mẫu túi được yêu thích nhất của Chanel.

Nhà thiết kế Coco Chanel.

Dây xích trong thiết kế túi xách của Chanel có lẽ là một hồi tưởng từ quá khứ, về thời thơ ấu của Chanel. Chanel và em gái bà bị bỏ rơi tại một trại trẻ mồ côi, do một viện nữ tu quản lý, vì mẹ mất sớm. Người cô nuôi ở đó thường đeo chuỗi thắt lưng tựa dây xích và hình ảnh này đã trở thành cảm hứng cho sự xuất hiện của thiết kế huyền thoại. Ở trại trẻ mồ côi, Chanel được dạy cách may vá và bắt đầu kiếm tiền từ đây.

Chiếc túi nắp gập cổ điển với logo hai chữ C chồng lên nhau là sáng tạo của Karl Lagerfeld, thiết kế trưởng của Chanel, phát triển từ thiết kế gốc là chiếc túi 2.55. Đó cũng chính là lúc chiếc logo đặc trưng viết tắt từ tên của chủ tịch Coco Chanel được hình thành. Coco là tên gọi nhưng thật ra chính bà lại không thích cái tên này. Năm 18 tuổi, bà làm một lúc hai công việc: sáng thợ may, tối đi hát trong một quán bar. Coco Chanel được người ta gọi như vậy kể từ khi bà hát bài Cocorico.

Trên: Túi 2.55 / Dưới: Túi nắp gập cổ điển

Đã nhắc đến Coco thì không thể không nói về những người đàn ông từng đi qua cuộc đời của bà. Sự khởi đầu của thương hiệu Chanel cũng chính là nhờ người đàn ông của bà. Năm 25 tuổi, Chanel là người tình của một sĩ quan xuất thân giàu có tên là Balsan. Thông qua người này, bà làm quen với những người thuộc tầng lớp giàu có, và nhờ Balsan, bà bắt đầu mở một cửa hàng bán mũ ngay tại tầng một căn hộ của tình nhân.

Sau đó, Chanel gặp người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời bà, chính là một người bạn của Balsan, cầu thủ polo (mã cầu) người Anh có tên Capel. Với sự trợ giúp của Capel, bà khai trương cửa hàng mang tên 'Chanel Modes' trên phố Cambon vào năm 1910. 8 năm sau, Capel, từng có một tình yêu như định mệnh với Chanel, bỗng lại đi kết hôn với một tiểu thư con nhà quý tộc người Anh. Chanel rất yêu Capel, vẫn quyết định duy trì tình cảm với Capel, nhưng vào năm 1919, Capel đột ngột ra đi trong một vụ tai nạn xe hơi. Khi Capel qua đời, Chanel đau đớn đến mức bà ví như là đã mất đi tất cả.

Năm 2011, Karl Lagerfeld đã thiết kế một chiếc túi mang tên 'Boy', biệt danh của Capel, người đàn ông mà Chanel yêu vô cùng. Boy bag hay Boy Chanel vẫn là một trong những mẫu túi cực kỳ nổi tiếng của Chanel. Tưởng chừng như một câu chuyện tình buồn được cất giữ hết trong chiếc túi mang tên Boy này.

Túi Chanel Boy.

Chanel không chỉ thể hiện tinh thần sáng tạo tươi mới qua chiếc túi dây đeo xích mà còn "giải phóng" phụ nữ qua trang phục. Thời trang của những năm 1910 - 1920 do Chanel thống trị, là thời kỳ người phụ nữ được giải thoát khỏi chiếc áo nịt ngực (corset) và kiểu váy áo rườm rà với khái niệm thời trang garçonne (chơi chữ của từ garcon trong tiếng Pháp mang nghĩa "con trai") tức là kiểu ăn mặc thoải mái như con trai. Đồ Chanel vẫn đủ đẹp để tạo ra vẻ ngoài thanh lịch mà không cần phải động đến chiếc corset chật chội. Chiều dài váy được nâng lên đến đầu gối giúp chị em dễ dàng hơn trong sinh hoạt hàng ngày. Nếu Chanel không làm cuộc cách tân với chiều dài chiếc váy, có lẽ phái nữ vẫn đang phải mặc những chiếc váy dài chạm đến sàn. Nếu Chanel không tạo ra một phong cách thoải mái hơn với loại vải co giãn thoáng mát thường được sử dụng để may áo lót cho nam giới, thì chẳng phải phụ nữ đã phải o ép mình trong những bộ váy nhấn mạnh vào eo và ngực mà bên trong thì cơ thể đang bị siết chặt bằng một chiếc áo nịt ngực hay sao?

Tuổi thơ của nhà thiết kế Chanel đã rất bất hạnh. Lớn lên, khi đã chọn được cho mình một người đàn ông giàu có, đã có thể sống vui vẻ không âu lo, bà vẫn chọn cách làm việc và chìm đắm vào công việc. Vào thời điểm đó, Chanel nổi tiếng chê bai những bộ váy áo sặc sỡ và rườm rà của tầng lớp những người giàu có thường mặc và tự mình tạo ra một phong cách riêng. Nhờ tư duy tiến bộ của Chanel, bộ ngực của người phụ nữ đã được giải thoát khỏi dáng áo nịt ngực vốn chỉ "làm khổ" ngực và eo. Chiều dài của váy cũng ngắn hơn trước giúp phụ nữ đi lại thoải mái hơn, qua đó giúp ích cho các chị em có cơ hội phát triển trong xã hội.

Khi nhắc đến Chanel, người ta cũng không thể quên được dòng trang phục bằng vải tweed. Một chiếc áo khoác vải tweed có thể có giá lên đến 9.000 USD, nhưng thật sự nó đã vượt xa chức năng che chắn hay làm đẹp của quần áo mà đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật. Chanel không sử dụng phương pháp đo và cắt may theo số đo có sẵn mà nổi tiếng việc với khoác vải lên mannequin, tiến hành xử lý vải ngay trên model đó. Có người từng thủ tháo mở chiếc áo khoác vải tweed của Chanel và bắt chước may lại, nhưng lại không thể nào làm ra được như vậy. Vậy mới nói cách tiếp cận thiết kế của Chanel rất khác biệt so với truyền thống.

Khởi đầu bằng cửa hàng mũ năm 1910 rồi lấn sân sang thiết kế quần áo và túi xách, rồi từ đồ trang sức cho tới mỹ phẩm, Chanel giờ đây đã là một thương hiệu thời trang cao cấp khổng lồ. Dù là ngày xưa hay 100 năm sau, giới mộ điệu vẫn mãi say mê Chanel. Chanel đã phá bỏ định kiến rằng màu đen chỉ được mặc tại nhà tang lễ và biến nó trở thành một màu sắc sang trọng và thời thượng. Đến bây giờ, đen và trắng vẫn được xem như hai màu đại diện cho Chanel. Chanel đã giải phóng phụ nữ theo nhiều cách. Thời trang có thể thay đổi theo thời đại, nhưng phong cách của Chanel vẫn sẽ không bao giờ lỗi mốt.

Thủy Tiên tổng hợp