Thứ ba, 29/9/2020, 00:00 (GMT+7)

Bỏ học, chàng sinh viên Kiến trúc mở quán cà phê cứu hộ mèo

Quyết định nghỉ học từ năm thứ ba, Bình làm đủ nghề vì muốn tích góp tiền mở quán cà phê thú cưng song hành với việc cứu hộ mèo.

Một buổi chiều tháng 6/2020, Bình nhận cuộc điện thoại báo có con mèo bị mắc kẹt dưới cống thoát nước suốt 4 ngày ở gần đường Ngọc Hồi (quận Hoàng Mai), cậu tức tốc lấy lồng đựng, bông, băng, thuốc đỏ rồi phóng vội đi. Suốt 3 tiếng di chuyển, lòng vòng qua đường lớn, nhỏ, cậu mới tìm được chính xác vị trí để cứu nạn. Đó là một ống thoát nước lớn chảy thẳng ra sông Hồng, bên trong vọng ra tiếng mèo kêu yếu ớt.

"Mía (tên Bình đặt cho con mèo) rơi từ tầng 9 của chung cư xuống, sau đó đi lạc rồi rơi xuống ống cống. Tội quá, suốt 4 ngày ngâm mình trong nước, chỉ ngóc được mỗi đầu lên để kêu", Bình kể. Sau khi cứu, cậu nhanh chóng đưa con mèo đến cơ sở thú y để được chăm sóc, điều trị. Hiện, sức khỏe con vật đã ổn nhưng căn bệnh viêm phổi mãn tính không thể chữa do bị ngâm nước quá lâu.

Nguyễn Thanh Bình và cô mèo Mía sau 3 tháng được giải cứu dưới cống nước.

Mía chỉ là một trong số hơn 200 con mèo được Nguyễn Thanh Bình, 24 tuổi, quê tại Ninh Bình, cứu về trong suốt 6 năm qua. Anh chàng hiện là chủ quán cà phê Ngao’s Home, bên cạnh công việc cứu hộ mèo.

Quán cà phê của những chú mèo "bệnh binh"

So với những quán cà phê mèo khác, Bình thường "tự mãn" khi nói quán mình độc đáo hơn cả; không phải vì có nhiều mèo đẹp, giống lạ mà vì đa phần những thành viên ở đây đều... thương tật.

Ngồi trong quán, cậu có thể kể vanh vách "tiểu sử" của từng con: "Con Vâu bị kẻ săn mèo bắn súng hơi thủng từ lưng trái qua phải; "Long ruồi" bị chó pitbull cắn rách một mảng to bằng lòng bàn tay nằm thoi thóp bên cạnh đống rác; con Chột mất một mắt do bị bắn... Mỗi con một hoàn cảnh, nhưng chiến tích đầy mình". Với Bình, không phải khó khăn để nhớ đặc điểm của chúng bởi toàn bộ "thành viên" trong quán đều được cậu giải cứu từ ống cống, hố gas, lò giết mổ rồi đưa đi cấp cứu và chăm sóc.

Con Chột bị mất một mắt do bị kẻ săn trộm bắn.

Bình đùa, cậu chẳng khác nào một "ông bố bỉm sữa" khi cả ngày phải chăm sóc hơn 20 con mèo từ việc ăn uống, tắm giặt, cắt móng, cho đến cho uống thuốc...

Ngao’s Home mở cửa từ 10h sáng cho đến 9h tối, khách đến quán không chỉ được chơi, chụp ảnh với mèo mà còn được trải nghiệm: cho mèo ăn, bôi thuốc, chăm sóc vết thương, nhưng mọi hoạt động đều dưới sự hướng dẫn của anh chủ.

Nhưng thỉnh thoảng, Bình tự ý đóng cửa quán chỉ vì... mèo bị mệt. "Mèo cũng giống như người, cũng biết mệt. Nếu thấy chúng không được khỏe, hay ngủ nhiều, mình sẽ đóng cửa quán vì không thể nào bắt chúng hoạt động chỉ vì muốn kiếm tiền", Bình cười.

Dự định mở quán cà phê mèo có lẽ phải bắt đầu từ 6 năm trước, khi cậu học sinh Ninh Bình trúng tuyển vào Đại học Kiến trúc (Hà Nội). Trong một lần cùng bạn xuống chợ 365 Hà Đông để tìm hiểu về "thị trường mèo", cậu ngỡ ngàng vì cứ tưởng sẽ mua mèo trong cửa hàng lớn, có lồng nuôi nhốt riêng, nhưng mèo ở đây lại "lúc nhúc" trong lồng sắt, có cả mèo bị bắt trộm, mèo con và mèo thịt. Từ lúc đó, cậu quyết mở một quán cà phê mèo, nhưng sẽ là ngôi nhà cho những con mèo lang thang cơ nhỡ, mèo được giải cứu khi bị mắc kẹt, tai nạn...

Song hành với học, Bình thường để lại số điện thoại trong các hội nhóm cứu hộ chó mèo để ai cần sẽ liên hệ. Bất kể ngày hay đêm, cứ có điện thoại cậu lại chạy xe đến cứu. Ngày còn ở ký túc xá, cậu hay gửi mèo cứu được ở nhà bạn, hoặc tìm chủ mới, khi nào rảnh lại đến thăm.

Đến năm thứ ba đại học, thấy không hứng thú với chuyện học tập, Bình quyết định nghỉ trước sự phản đối dữ dội từ gia đình. "Ngày ấy mình chỉ muốn có thể tự xây dựng một quán cà phê mèo song hành với việc cứu hộ vì đằng nào cũng sẽ làm, sao không bắt tay từ sớm", Bình kể.

Dự trù kinh phí mở quán ngót nghét 200 triệu, cậu bắt đầu xin đi làm ở các cơ sở hàn xì, cơ khí, công ty thiết kế cho đến các quán cà phê mèo để tích góp vốn và học hỏi kinh nghiệm. Ngày đó, cậu giấu chủ nuôi mèo trong phòng trọ. Thời điểm nhiều nhất Bình nuôi đến 4 con, số khác lại gửi cho bạn bè trông hộ.

Đi làm được gần 3 năm, cuối tháng 2/2020, Bình bắt đầu mở Ngao’s Home.

Không gian quán cà phê Ngao's Home.

Quán của Bình hướng đến mô hình quán cà phê mèo, kinh doanh cà phê, đồ uống và kiêm cả trông coi, tắm rửa, cắt tỉa lông cho mèo để có kinh phí duy trì hoạt động. Ngoài ra, Bình cũng liên kết với các phòng khám và điều trị thú cưng để có thể cứu chữa những bé mèo bị thương nặng. Sau khi bình phục, cậu sẽ tìm chủ mới nếu họ có lòng thương động vật.

Do học thiết kế, toàn bộ nội thật trong quán đều được Bình mua nguyên liệu và tự tay thực hiện trong khoảng 1 tuần, nhờ vậy chi phí giảm đáng kể.

Thời gian đầu, Bình nói "đen đủ đường" khi quán phải ngừng hoạt động hai lần vì Covid-19. Dù đóng quán, lũ mèo vẫn cần ăn uống, tắm giặt, thuốc thang... chi phí phát sinh nhiều không kể, nhưng chưa bao giờ chàng trai 24 tuổi nản lòng.

Hiện tại, quán cà phê thú cưng của Bình đã có lượng khách ổn định, thậm chí nhiều hôm không còn chỗ ngồi. Mô hình quán của Bình được các tờ báo nổi tiếng như AFP của Pháp, báo Thái Lan phỏng vấn và đăng tải.

Quỳnh Anh, 17 tuổi, ở Hà Đông là khách quen của quán, nay xin trở thành tình nguyện viên, thời gian rảnh là đến ngôi nhà này chăm sóc từng chú mèo.

"Em đã đến rất nhiều quán cà phê mèo khác nhau, nhưng đây là nơi vô cùng đặc biệt và giữ chân em ở lại lâu nhất. Đến với Ngao’s Home, em không chỉ được chơi với mèo mà còn được tận tay chăm sóc vết thương cho các em", nữ sinh nói.

"Mèo là bạn!"

Khác với nhiều đứa trẻ được bố mẹ bao bọc, che chở, Bình ở với ông bà ngoại từ năm một tuổi, đến khi lên lớp 1 thì cậu về nhà (ngay gần nhà ông bà ngoại). Sáng đi học, trưa về nhà ông bà ăn cơm, chiều cậu lại về nhà tự học, tự tắm rửa và... nuôi mèo.

Trong trí nhớ của Bình, có con mèo cậu được hàng xóm cho, nhưng không ít con nhặt về do bị đi lạc hoặc mắc kẹt. Dần dà, số lượng mèo trong nhà cậu có khi lên đến 7 con. Tan học, cậu lại nhanh chóng về nhà để chăm mèo, cùng ăn cơm, ngủ, tâm sự và bầu bạn với chúng. Trong số đó có Ngao.

Ngao là con mèo gắn bó với Bình từ bé, đến khi lên đại học, do ở trong ký túc xá, cậu gửi bà nuôi hộ. Năm nhất đại học, nhận điện thoại của bà báo Ngao bị ôtô cán chết, cậu khóc nấc lên như một đứa trẻ. Sau này khi thành lập quán, chàng trai trẻ cũng lấy tên "Ngao" để tưởng nhớ đến "người bạn cũ" cũng như không để các bé mèo khác rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Nhớ về kỷ niệm đi cứu hộ, Bình kể về lần đầu tiên đi cứu một bé mèo không may bị ôtô cán. Nhưng do vết thương quá nặng, con vật đã chết ngay trên tay cậu. "Lúc đó mình bật khóc ngay trên đường. Mình tự trách không đến sớm hơn, không đi nhanh hơn, có khi đã cứu được em mèo đó", Bình kể.

Sắp tới, chàng trai 24 tuổi mong muốn sẽ nhân rộng mô hình này để có thể cứu trợ được nhiều bé mèo hơn nữa và truyền tải được thông điệp yêu thương động vật tới nhiều người hơn.

Thuý Quỳnh - Huyền Vũ